Thực ra không cần Đan Châu ra lệnh, khi phát hiện có tình huống bất thường thì người phụ trách tình báo đã sắp xếp người ra ngoài tra xét.
Doanh trại Thổ Phiên cách thành Bắc không xa, lính trinh sát cũng biết quân tình khẩn cấp nên ra sức chạy thục mạng, chẳng mấy chốc đã về đến nơi.
"Thành Bắc có chiến trận ở đâu?" Vu Triết hỏi. "Thưa tiên sinh, là núi Bảo Nhỉ!", lính trinh sát đáp.
Kim Phi đúng ra rất có thủ đoạn!" Vu Triết nhìn về phương Bắc, than thở nói.
Ông ta cho rằng khiến cho tù binh nổi loạn chính là mục tiêu của Kim Phi, đến giờ mới biết rằng đó chẳng qua chỉ mới là bắt đầu mà thôi.
Kim Phi vẫn còn mánh khóe khác!
Hơn nữa, vừa ra tay một cái là một chiêu tàn nhãn trí mạng.
Núi Bảo Nhi cách phủ thành Tây Xuyên sáu dặm, là con đường bắt buộc phải đi qua nếu muốn từ Tây Xuyên đi lên hướng bắc.
Thành Nam Tây Xuyên lại có một con sông, con hào bảo vệ tòa thành lấy nước từ chính con sông đó, cuối cùng chảy nhập dòng vào sông Kim Mã.
Chẳng cần lính trinh sát dò la, Vu Triết cũng biết cây cầu trên sông kia đã bị Kim Phi phá hủy.
Nói cách khác, Kim Phi chiếm được núi Bảo Nhị, thì chẳng khác nào chặn đứng đại quân Thổ Phiên ở Thành Tây này.
Điểm chết người chính là, lính canh giữ núi Bảo Nhi chẳng có là bao, chỉ có 500 người.
Không phải Đan Châu không coi trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411284/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.