Sau đó Kim Phi tới dốc Đại Mãng, Đan Châu sợ có bẫy nên hành động công thành cũng ngừng lại, Tuka lập tức giải thoát cho bản thân.
Ngày nào cũng phải bắt ra một đám con gái, buổi sáng ngày tiếp theo, những người trở về sẽ luôn thiếu mất mấy người.
Những người còn lại cũng đều bị thương.
Lũ khốn nạn dưới trướng hắn cũng bắt chước làm theo.
Hoàn toàn không coi đám tù binh là con người.
Cơm nước trong trại tù binh cũng cắt giảm từ một ngày một bữa sang hai ngày một bữa.
Hàn Phong và Chu Du Đạt có thể thuận lợi khởi xướng cho nhiều bách tính bạo động như vậy không thể không thiếu công của Tuka và lũ khốn nạn kia.
Dưới trướng Đan Châu có mười ngàn ky binh, vậy thì phải có hơn mười ngàn ngựa chiến.
Những con ngựa chiến này cần có một lượng thức ăn khổng lồ.
Một khi bãi rơm cỏ bị đốt thì nhất định không thể dập tắt được.
Hơn nữa bọn tù binh còn cướp cả ngựa chiến.
Nửa đêm nửa hôm, bọn tù binh chạy tán loạn khắp nơi, gã lại không dám phái tất cả mọi người đuổi theo, dù có thể tìm được một phần cũng đã phải cảm tạ trời đất rồi.
Lần này, Tuka đã gây ra lỗi quá lớn, đến cả Đan Châu cũng không thể nào che chở được nữa.
Chỉ có thể nén đau thương mà giết chết người đệ đệ này. “Đây chính là mục đích thật sự của Kim Phi sao?”
Vu Triết từ bên cạnh bước tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411283/chuong-793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.