Vu Triết nói: “Tướng quân có biết hắn dùng bao nhiêu người để đánh bại mười ngàn ky binh không?”
“Bao nhiêu?” Đan Châu hỏi.
“Không tới ba ngàn người!”
“Không thể nào!” Đan Châu lắc đầu nói.
Bởi vì thông tin quá lạc hậu, mặc dù gã có nghe nói trong cuộc chiến ở Thanh Thủy Cốc, nhưng vẫn không được nghe chỉ về quá trình của trận chiến.
Đan Châu đã đánh trận nửa đời người, gã hiểu ý nghĩa của mười ngàn ky binh.
Đừng nói là ba ngàn bộ binh, có ba chục ngàn cũng rất khó để đánh bại mười nghìn ky binh.
“Lúc mới nghe nói, ta cũng cảm thấy cực kỳ hoang đường, không có khả năng. Nhưng sau đó ta đã bảo gián điệp đặc biệt đi thu thập tình báo, mới biết đó là sự thật”.
Vu Triết vừa nói vừa lấy ra một mẩu tình báo ra.
Trong đó ghi cặn kế quá trình của trận chiến nơi Thanh Thủy Cốc.
Sau khi xem xong, Đan Châu im lặng không nói gì.
Cuối cùng, gã thở dài một tiếng, nói: “Trước đây ta lại không biết trên đời có người tài giỏi như vậy. Chả trách hẳn có thể diệt đội ngũ ba ngàn quân của ta mà không tốn một binh lính nào. Thủ đoạn của hắn đúng là chưa nghe bao giời”
Vu Triết vuốt râu, vui mừng mỉm cười.
Ông ta nói nhiều như vậy là muốn nhắc nhở Đan Châu không thể khinh địch.
Xem ra lời nhắc nhở kia có tác dụng rồi.
Hai người bàn bạc lại về chiến lược. Mãi đến nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411269/chuong-779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.