“Kim Phi? Người đó là ai?” Đan Châu cau mày lại, hỏi.
“Kim Phi là Nam tước Thanh Thủy của Đại Khang, bây giờ đang là thống lĩnh hộ vệ của công chúa Đại Khang Trần Văn Nhỉ”.
Ông lão vuốt chòm râu, đáp lại.
“À, ta nhớ rồi. Nghe đồn Trần Văn Nhi trời sinh tính tình phong lưu, qua lại với một Nam tước Thanh Thủy tên Phi gì đấy. Trước ngày đến Thổ Phiên, cô ta còn đi tìm tên Nam tước. này, gặp riêng mấy ngày. Lúc đó ta còn không tin, ai ngờ lại là sự thật”.
Đan Châu như đã ngộ ra, nói: “Trần Văn Nhi cũng thật không biết xấu hổ, lại còn đưa nhân tình lên làm thống lĩnh hộ vệ, để tặng tju cho dễ à?”
“Ta dám lấy đầu mình ra can đoan, Trần Văn Nhi và Kim Phi không hề giống mấy lời đồn đại. Tướng quân không nên để những lời đó che mắt mình, càng không nên vì chuyện này mà khinh thường họ”.
Ông lão nói tiếp: “Sanchi tướng quân cũng vì khinh thường Trần Văn Nhi và Kim Phi nên mới để mất núi Mao Nhi và mạng của chính mình”.
“Xin Vu tiên sinh chỉ giáo!”
Đan Châu chấp tay lại rồi nói.
Ông lão tên là Vu Triết, cũng coi như quân sư của Đan Châu.
Thổ Phiên nằm trên cao nguyên, điều kiện sinh tồn rất tệ, phong tục tập quán thì khắc nghiệt, trình độ giáo dục còn kém Đại Khang một bậc.
Trước kia Đan Châu đánh giặc cũng chỉ biết ngồi trên lưng ngựa chém giết quân địch. Mãi cho đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411268/chuong-778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.