Hai ngày tiếp theo Đan Châu đều phái bộ binh Cao Nguyên đuổi người dân Đại Khang đi tấn công thành.
Mặc dù mỗi lần đều không qua được sông Hộ Thành, nhưng tiêu hao không ít cung nỏ hạng nặng và đá trong thành.
Người Cao Nguyên nhận ra ngày thứ ba khi tấn công thành, vài máy bản đá không chỉ bắn đá mà còn có cả gạch.
Rõ ràng là đá dự trữ trong thành đã tiêu hao khá nhiều, bắt đầu dỡ nhà.
Tướng lĩnh Cao Nguyên vô cùng phấn khích với phát hiện này.
Nhưng Đan Châu vẫn thờ ơ vì gã hiểu đây có thể là Khánh Hâm Nghiêu đang gài bẫy, ngược lại nhắc nhở các tướng lĩnh của mình không nên xem nhẹ, ngày mai tiếp tục tấn công vào thành theo kế hoạch ban đầu.
Cũng vào buổi trưa ngày hôm đó, Kim Phi nhận được tin Đại Tráng đã vào vị trí, lập tức triệu tập Cửu công chúa, Trương Lương và Khánh Mộ Lam đến.
“Đại Tráng đã có tin tức, chúng đã vào vị trí”.
Kim Phi đặt một tờ giấy nhỏ lên bàn.
“Tốt quá”, Khánh Mộ Lam phấn khích siết chặt nắm đấm: “Tiên sinh, bao giờ thì hành động?”
“Thành Tây Xuyên bị tấn công đã ba ngày, dĩ nhiên chúng †a hành động càng sớm càng tốt”, Kim Phi nói: “Nhưng trước khi hành động, còn có một việc cần phải làm”.
“Chuyện gì?”, Khánh Mộ Lam hỏi.
“Động viên trước trận chiến”, Kim Phi đáp.
“Tiên sinh không nói, Vũ Dương cũng định nhắc tiên sinh”.
Cửu công chúa nói: “Ta cũng phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411249/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.