Kim Phi suy nghĩ rồi liếc nhìn Trương Lương: "Lương huynh, huynh xử lý đi!"
Kể từ khi quyết định huấn luyện Trương Lương, Kim Phi đã sẵn sàng giao đoàn đội cho Trương Lương.
Vừa hay đây là một cơ hội tốt, để xem năng lực của Trương Lương như thế nào.
Trương Lương hiểu suy nghĩ của Kim Phi, không từ chối, bước tới hỏi: "Có bao nhiêu người? Họ đang đi về hướng nào? Đã phát hiện ra chúng ta chưa?"
"Khoảng ba mươi người đang tiến về phía chúng ta, bọn họ đều mang theo một đống vật tư lộn xộn, tốc độ hành quân không nhanh, chắc là chưa phát hiện ra chúng ta, còn đang cướp bóc ở gần đây, sắp đi ngang qua chỗ này”, lính trinh sát trả lời.
"Ba mươi người...” Trương Lương xoa cằm, chìm trong suy nghĩ.
Đối thủ chỉ có ba mươi người, có thể dễ dàng bị tiêu diệt.
Nhưng như vậy chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của Thổ Phiên, nếu đối phương phái quân chủ lực đi cướp giết thì kế hoạch của họ sẽ bị hủy hoại.
Nhưng nếu không giết, hai bên sẽ sớm gặp nhau, kết quả vẫn như cũ.
“Hầu Tử, dẫn theo hai người, dẫn dụ bọn chúng đi!”
Trương Lương suy nghĩ một lúc đưa ra quyết định.
“Rõ!”, Hầu Tử ở nhà dưỡng thương mấy tháng, ánh mắt sáng ngời hỏi: “Lương huynh, ta có thể giết bọn họ không?”
"Chỉ cần đừng để bọn chúng bắt được thóp, tìm ra chúng ta thì ngươi muốn làm gì cứ làm”.
"Hiểu rồi ạ!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411237/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.