Cựu binh quả thật cực kỳ quen thuộc với tình hình khu Thành Đô, Trương Lương hỏi gì cũng có thể trả lời.
Trương Lương hỏi gần mười mấy phút, lúc này mới nhìn Kim Phi: “Tiên sinh, ta nghĩ nên cứu Mạnh Thiên Hải trước”.
“Tại sao?”, Kim Phi hỏi: “Giữa chỗ của chúng ta và núi Mao Nhi còn có phủ Tây Xuyên, vừa rồi huynh cũng đã nghe thấy rồi đấy, hiện giờ xung quanh phủ thành Tây Xuyên có một vạn năm ngàn người Thổ Phiên, huynh nghĩ một ngàn người chúng ta có thể qua được sao?”
“Tất nhiên là không, nhưng chúng ta có thể đi đường vòng”.
Trương Lương chỉ vào bản đồ nói: “Chúng ta có thể đi vòng từ phía bắc Thành An đến sông Kim Mã, ta vừa hỏi huynh đệ trinh sát rồi, có một đoàn tàu vận tải đường thủy ở thượng nguồn sông Kim Mã, chúng ta có thể điều động tàu chở hàng của họ rồi đi thẳng theo đường thủy, từ đây vòng qua đến phía sau núi Mao Nhi”.
“Huynh muốn tấn công từ phía sau?”
Kim Phi cau mày suy nghĩ một chốc, sau đó chỉ vào bản đồ nói: “Nếu ta là Đan Châu, nhất định sẽ phái người trấn thủ nơi này. Đối phương chiếm vị trí tốt, chúng ta lạ chỉ có một ngàn người, e rằng chúng ta thậm chí không thể vượt qua được con đường này nhỉ?”
“Tiên sinh, ta đến sông Kim Mã không phải muốn tấn công người Thổ Phiên bằng đường bộ mà là tháo cầu”.
Trương Lương nói: “Chẳng phải tiên sinh đã nói, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411236/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.