“Tướng công cứ làm việc trước đi”.
Vừa mới trải qua việc da thịt gần kề, Tả Phi Phi cảm thấy ngượng ngùng khi ở cùng với Kim Phi.
Nhưng khi biết Kim Phi thật sự có việc gấp phải làm, cô ấy rất hiểu chuyện đứng dậy giúp Kim Phi mặc quần áo.
“Phi Phi, hay là nàng và mẹ cùng ta trở về làng Tây Hà?”
Đang lúc tình thâm, Kim Phi cũng không nỡ rời xa Tả Phi Phi.
Tả Phi Phi nghe thấy những lời này cũng hơi động lòng, nhưng vẫn lắc đầu:
“Không đâu, khó khăn lắm mới xử lý ổn thỏa việc ở núi Thiết Quán, bây giờ lại đổi người ta sợ là sẽ loạn lên mất”.
Cô ấy đã bỏ nhiều công sức vì núi Thiết Quán, bây giờ nhìn thấy xưởng xà phòng đang ngày một lớn mạnh, thật sự không nỡ rời đi.
“Vậy được, ta trở về đó xử lý xong việc, sẽ quay lại thăm nàng”.
Kim Phi vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Tả Phi Phi, rồi hôn một cái.
Lúc trước Tả Phi Phi vẫn luôn ngượng ngùng xấu hổ, bây giờ đã hoàn toàn cởi mở, phản ứng vô cùng nhiệt tình.
Một lúc sau, cô ấy thở hổn hển ôm lấy hông Kim Phi: “Tướng công, ôm ta nữa đi!”
Hai người cứ ôm nhau như thế đến khi Đại Lưu ở ngoài cửa hét lớn, Tả Phi Phi mới không nỡ buông tay ra.
“Ta đi đây”.
Kim Phi nhẹ nhàng xoa mặt Tả Phi Phi, rồi quay người rời đi.
Trong sân, ánh mắt Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411187/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.