*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có quá nhiều cô ấy gái ở núi Thiết Quán để ý đến Kim Phi, hắn là người đứng đầu đội hộ vệ, cũng không thể đoán được ai đang ở trên giường.
“Còn nhìn! Còn nhìn hả?”
Kim Phi không thể nhẫn nhịn, cảm thấy đầu óc tên này như làm bằng sắt vậy, y đá hắn hai cước khiến hắn văng ra ngoài mái hiên.
Sau đó y quay người đóng cửa phòng lại, sắc mặt tối sầm: “Cấp báo gì, mau nói!”
Y đã nghĩ xong, nếu như Đại Lưu không nói được lời nào hay ho, đợi đến khi xong việc, y phải xem thử hắn muốn bị đánh gãy chân trái hay chân phải.
“Ồ!”
Nói đến việc chính, Đại Lưu lập tức nghiêm túc: “Tiểu Ngọc cô nương cử người đến báo tin, nói trong làng nhận được thông báo, có tin tức của Phùng Thánh rồi”.
“Đã bắt được ông ta chưa?”, Kim Phi hớn hở hỏi.
Phùng tiên sinh vẫn luôn là tâm bệnh của Kim Phi, cho nên Kim Phi căn dặn Tiểu Ngọc, khi có tin tức về Phùng tiên sinh, phải thông báo cho y ngay lập tức.
“Chưa”, Đại Lưu lắc đầu nói: “Mộ Lam cô nương truyền tin đến nói, Phùng Thánh chạy đến Thổ Phiên rồi”.
Nói xong hắn lấy ra hai lá thư từ trong túi áo, đưa cho Kim Phi.
“Ở đâu cơ?” Kim Phi hoài nghi bản thân đã nghe nhầm, nhanh chóng mở bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3411186/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.