“Kim tiên sinh, ta thay mặt các huynh đệ đã hi sinh, cảm ơn đại ơn đại đức của ngài!”
Đô úy Tiêu trịnh trọng hành lễ với Kim Phi.
“Là một bách tính của quận Quảng Nguyên, đây là việc ta nên làm mà”.
Kim Phi vội vàng đỡ đô úy Tiêu dậy.
“Đúng rồi Kim tiên sinh, hai ngày nay quận trưởng đại nhân ở cổng thành đợi ngài, vừa mới quay về không lâu, trước khi đi có dặn dò ta, khi ngài quay về xin hãy lập tức tới phủ quận trưởng một chuyến, ông ấy tìm ngài có việc quan trọng”.
Bất giác, cách xưng hô của đô úy Tiêu đối với Kim Phi đã thay đổi.
“Quận trưởng đại nhân tìm ta?”, Kim Phi hỏi: “Ông ấy có nói có chuyện gì không?”
“Không nói, tuy nhiên ta đoán có lẽ có liên quan đến xung đột ở cổng thành lần này”.
Đô úy Tiêu nhỏ giọng nói.
“Được, ta biết rồi, lập tức tới đó”.
Kim Phi gật đầu, dẫn đám người Đường Tiểu Bắc và Khánh Mộ Lam rời đi.
“Tiên sinh, còn nhà họ Chu thì xử lý thế nào?”
Khánh Mộ Lam cưỡi ngựa nhanh hơn đuổi theo Kim Phi.
Lần này nhà họ Chu mặc dù không động tay trực tiếp vào việc bắt cóc Đường Tiểu Bắc, nhưng vợ của Chu Trường Lâm đã vạch ra kế hoạch trả thù, chỉ là tạm thời chưa ra tay thì đã bị Chu Văn Viên giành trước một bước mà thôi.
Theo thương lượng của Khánh Mộ Lam và Kim Phi trước đó, đợi Trương Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410794/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.