*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe Kim Phi nói như vậy, Khánh Mộ Lam mới yên tâm: “Ta có thể tặng cho nương nương một ít, nhưng liệu người có thích hay không, có đạt được kết quả như ý ngài muốn hay không thì ta không thể nào đảm bảo được đâu”.
“Ta cũng không cần cô bảo đảm”.
Kim Phi tự tin nói.
Trước khi tới quận thành, Uyển Nương đã ở làng Tây Hà một khoảng thời gian, dưới sự dẫn dắt của Kim Phi đã biết sử dụng máy chưng cất.
Khiến Kim Phi bất ngờ là, Quan Hạ Nhi rất hứng thú với việc pha chế hương liệu, cũng rất có thiên phú, từ khi Uyển Nương tới, hai người suốt ngày ở trong phòng thí nghiệm, thậm chí còn nghiên cứu ra được cả tinh dầu.
Tinh dầu là một dạng chất lỏng chứa các hợp chất thơm dễ bay hơi được chiết xuất bằng cách chưng cất hơi nước hoặc ép lạnh từ lá cây, thân cây, hoa.
Hơn nữa xà phòng dùng tinh dầu làm ra, hương thơm càng giữ được lâu, ở Đại Khang khi chưa có nước hoa, Kim Phi tin rằng nhất định sẽ mở ra thị trường mới.
Thời gian càng lâu, Quan Hạ Nhi và Uyển Nương nhất định có thể điều chế ra càng nhiều hương vị, các loại sản phẩm phong phú hơn.
Đây cũng là sự tự tin của Kim Phi khi quyết định mở thị trường ở kinh thành.
Ba người trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410793/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.