“Nhị thúc, thúc phải làm chủ cho cháu!”
Mẫu Lão Hổ khóc xé tâm can.
“Sương Nhi yên tâm, ta nhất định sẽ chém bọn chúng ra thành trăm mảnh!”
Nhìn thấy Mẫu Lão Hổ bị treo trên cây, váy rách tả tơi, hai mắt quận trưởng liền đỏ lên: “Người đâu, mau đưa Sương Nhi xuống”.
Mấy tên binh phủ lập tức chạy về phía Mẫu Lão Hổ.
Nhưng đúng lúc này, Kim Phi dịch sang vài bước, chặn phía trước Mẫu Lão Hổ.
Lão Lưu nhanh chóng dẫn theo các cựu binh đi theo phía sau, lạnh lùng nhìn đám binh phủ.
Các cựu binh đều đã từng trải qua chiến tranh rửa tội, gần đây lần lượt tiêu diệt mấy hang thổ phỉ, khí thế của bọn họ không phải là thứ mà đám binh phủ chỉ biết giễu võ giương oai ở quận thành có thể so sánh được.
Mấy tên binh phủ sững sờ, lần lượt dừng lại, quay đầu nhìn về phía quận trưởng.
“Tiểu tử, vốn định để ngươi sống thêm một lúc, đợi khi cứu Sương Nhi xuống rồi sẽ từ từ giày vò ngươi, không ngờ ngươi lại nóng lòng muốn chết như vậy, vậy ta sẽ toại nguyện cho ngươi!”
Quận trưởng nghiến răng, liếc nhìn Kim Phi một cái, phẫn nộ gầm lên: “Đô úy Tiêu, còn không mau dẫn người bắt mấy tên mưu đồ phản nghịch này đi!”
“Mưu đồ phản nghịch? Tâm tư đúng là ác độc đấy!”
Kim Phi nghe vậy hai mắt không khỏi nheo lại.
Ở thời đại phong kiến, mưu đồ phản nghịch là tội nặng nhất, sẽ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410740/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.