Rõ ràng là Kim Phi phải có lá bài khác, Đường Đông Đông không nói cho cô ấy mà thôi.
Mặc dù không đoán được con át chủ bài của Kim Phi là gì nhưng ít nhất biết được như vậy là đủ rồi.
Nghĩ đến đây, nỗi sợ hãi của Đường Tiểu Bắc như bị cuốn đi, cảm kích nhìn Kim Phi mấy giây, sau đó nhặt chiếc roi của Mẫu Lão Hổ làm rơi trên đất.
“Tiểu Bắc, muội làm gì vậy?”
Đường Đông Đông kéo cô ấy lại.
“Tiên sinh là đàn ông, không thể vì Mẫu Lão Hổ này mà làm ô uế thanh danh được”.
Đường Tiểu Bắc nói xong liền cầm roi thừng đi tới trước mặt Kim Phi: “Tiên sinh, có thể giao bà ta cho ta được không?”
“Cô muốn xử lý bà ta?”, Kim Phi hỏi.
“Vừa rồi bà ta đối xử với ta và tỷ tỷ như thế nào, ta sẽ làm lại như vậy với bà ta”, Đường Tiểu Bắc đáp từng chữ một.
Giọng nói mặc dù không lớn nhưng vô cùng kiên định.
“Rất hợp lý, vậy thì giao cho cô xử lý đấy”.
Kim Phi gật đầu, tránh sang một bên.
Y ra tay với Mẫu Lão Hổ, ngoại trừ vì tức giận còn là để rung cây dọa khỉ.
Dù sao sau này việc làm ăn của y cũng sẽ phát triển tới quận thành, nếu như lần này Thiết Chùy bị người ta đánh chết, Đường Đông Đông lại bị người ta đổ phần vào người rồi cho diễu hành khắp khố, nếu như y không làm gì, sau này làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410739/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.