“Mọi người yên lặng, nghe ta nói”. Kim Phi giơ tay lên, nhà ăn lại rơi vào im ắng.
Hơn nữa lần này không một ai lén lút thì thâm nói chuyện nữa, ai nấy cũng đều nhìn về phía Kim Phi.
“Xưởng đình công không phải là vì thái độ làm việc của mọi người mà là vì thổ phỉ”.
Kim Phi nói: “Hôm qua Thiết Tử lên huyện phủ đưa hàng thì gặp phải thổ phỉ ở Đồng Sơn, bọn thổ phỉ đã cướp hết xe đẩy của họ, sợi đay còn lại trong kho chỉ đủ cho hai ba ngày nên ta chỉ đành đình công trước, đợi sau khi ta bàn bạc xong với thổ phỉ, chúng ta lại làm việc. bình thường”.
Đường Đông Đông nghe Kim Phi nói thể cũng ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
Lúc chiều Kim Phi nói không đàm phán được với thổ phỉ, bây giờ sao lại đột nhiên lại nói thế?
Nhưng Đường Đông Đông biết bây giờ không phải lúc để hỏi bèn đè nén sự tò mò xuống, đợi cuộc họp kết thúc mới tìm Kim Phi hỏi thử.
“Kim Phi, khoảng bao lâu thì có thể bàn xong?”, thím Ba nói: “Cả nhà bọn ta đều chỉ sống dựa vào nhà xưởng”.
“Mọi người cũng không phải không biết thổ phỉ là dạng người gì? Ta không cách nào đảm bảo chuyện
này”.
Kim Phi lắc đầu nói: “Hơn nữa lần này thái độ của thổ phỉ rất cứng rắn, không chỉ cướp đồ của chúng ta mà còn đánh mấy người Thiết Tử một trận, chân Hổ Tử bị đánh gãy, xương lộ cả ra ngoài, ta không chắc có thể đàm phán được hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-song-mot-cuoc-doi-khac-kim-phi/3410616/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.