Chiều đến, ta cùng Thương Khuynh đến thăm bệnh cho một bà lão. Ta cho mấy cây kim châm vào hòm thuốc xong xuôi đóng lại, ta dặn:
- Uyển Nhu, Nhã Yên coi chừng tiệm ta cùng Thương Khuynh đi một lát rồi về.
Uyển Nhu đang sắp xếp lại mấy vị thuốc nhìn ta cười đáp:
- Được,cô nương đi sớm về sớm.
Nhã Yên đang bốc thuốc cho một vị khách cũng đáp:
- Dạ được. Cô nương và đại ca ca đi đường cẩn thận.
Ta định cầm hòm thuốc đi thì Thương Khuynh đã nhanh tay hơn cầm lấy đeo lên vai:
- Để ta !
Ta với hụt hòm thuốc nhìn hắn khó hiểu :
- Ta cầm được.
Đang định lấy lại hòm thuốc thì hắn né tránh sang một bên:
- Để ta cầm.
Từ khi Thương Khuynh đến Phong Nguyệt Đường, hễ ta động đến việc gì hắn đều tới tranh làm hộ, không cho ta làm, giống hệt chủ tớ ! Một hai lần ta còn tranh lại, xong thấy hắn mặt mày ủ rũ giống như nói
" Có phải cô nương ghét ta lắm không nên mới không cho ta làm "
Thế nên ta bắt đầu lười tranh với hắn. Ta biết không tranh được hòm thuốc nên ta hạ tay xuống, đi ra cửa:
- Thôi được rồi, ngươi cầm đi. Tiểu Lý Tiểu Dương canh gác cho cẩn thận không được để ai đến phá.
Tiểu Lý đáp:
- Cô nương yên tâm, có bọn ta ở đây đảm bảo không có ai dám đến gây sự.
Thời tiết hôm nay khá nắng, ta vừa bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869906/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.