Ta im lặng để hắn bế, trong lòng có một tia hảo cảm với Thương Khuynh. Nữ nhân ai mà chẳng muốn khi mệt mỏi có một nam nhân để tựa vào chứ. Ta cũng không ngoại lệ.
Vòng ngọc trên tay ta đột nhiên loé sáng lên rồi tắt. Ta nghe được giọng của tác giả:
- Độc giả Linh Đàm, đừng nói cô động lòng với Thương Khuynh luôn rồi nhá. Vậy cô cũng tra quá rồi.
Ta nói trong suy nghĩ:
"Ta mới không có. Hơn nữa dù ta có động lòng thật thì sao lại thành tra được"
Tác giả:
- Cô còn nói, ta để ý hết rồi. Mới đầu cô rất thích Phong Đăng, còn hay trêu ghẹo hắn. Sau này cô vô tình gặp phải Đường Tịch, u mê trước nam chính Đường Tịch thì ta không nói. Bây giờ cô vì hành động ân cần mấy ngày nay của Thương Khuynh mà mặt đỏ như trái cà chua kìa.
"Mẹ ơi, từ đầu đến cuối ta làm gì tác giả cô đều thấy hết một lượt rồi sao ?"
- Chứ gì nữa ! Ngoài đời cô vẫn là cẩu độc thân đúng không ?
"Cái này mà cô cũng biết sao"
- He he, không gì có thể qua mắt được ta. Cô thu liễm lại đi, nhìn Thương Khuynh sắp chảy cả nước miếng ra rồi kìa.
"Ta.... Ta không có, cô đừng nói lung tung"
- Được rồi, ta không trêu cô nữa. Ta còn có việc đi đây.
Ta không muốn ai thấy bộ dạng rớt hết liêm sỉ của mình bất giác vùi đầu vào lòng Thương Khuynh, thuận thế hai tay ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869905/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.