Đêm đến, ta đang chuẩn bị đi ngủ thì có âm thanh của tác giả vang lên bên tai:
- Linh Đàm, dậy đi. Mau đi cứu Thương Khuynh.
Ta chùm chăn qua đầu:
- Cứu gì chứ. Chẳng phải có Đường Tịch sao !
- Từ sau khi cô đi, Đường Tịch không còn màng thế sự. Hắn cả ngày lấy rượu bầu bạn. Bây giờ đang say rượu mà ngủ rồi.
Trên Thiên Giới, Tư Mệnh trông coi viên đá bản mệnh của Thương Khuynh, viên đá liền lúc sáng lúc không chứng tỏ Thương Khuynh đang gặp nguy hiểm. Hắn vội chạy tới tìm Đường Tịch nhưng lại bị Linh Vân cản lại:
- Linh Vân tiên tử, ta có chuyện gấp muốn gặp Đường Tịch thượng thần, phiền cô đi thông báo một tiếng.
Tư Mệnh nóng lòng muốn xông vào, Linh Vân đưa tay cản lại:
- Đường Tịch thượng thần ngài ấy uống say rồi, có việc gì ngày mai Tư Mệnh tiên quân hãy tới.
Tư Mệnh hết cách với Linh Vân tuy không dám xông vào. Nhưng vẫn đứng ở trước cửa Vân Khánh Điện.
Ta ôm chặt Tiểu Miêu mắt vẫn nhắm nói:
- Ta đã khuyên Thương Khuynh rồi, là hắn không chịu nghe không thể trách ta.
Tác giả :
- Linh Đàm ta cầu xin cô mau đi cứu Thương Khuynh, nếu không thì không kịp nữa. Chuyện đến nước này ta nói thật với cô vậy. Thương Khuynh cũng là người trải nghiệm vòng tay tạo giấc mộng. Chỉ là không biết tại sao anh ta lại mất hết kí ức về thế giới hiện đại. Nếu cô còn không đi anh ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869901/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.