Linh Vân không phục, vì cớ gì Đường Tịch lại tha tội chết cho Lục Ngạc:
- Đường Tịch thượng thần....
Linh Vân định nói thêm nhưng bị Đường Tịch ngăn lại:
- Chuyện này dừng lại ở đây.
Lục Ngạc bị đưa ra ngoài, miệng vẫn không ngừng kêu oan.
Linh Vân theo Đường Tịch về Vân Khánh Điện vẫn không phục. Nhưng Linh Vân vẫn rót trà cho Đường Tịch. Đột nhiên Đường Tịch nói:
- Tiên Dược Các bây giờ không có ai cai quản, Linh Vân ! Cô về Tiên Dược Các trông coi đi.
Linh Vân đang rót trà nghe thấy vậy liền dừng lại:
- Ngài muốn đuổi ta đi sao ?
Đường Tịch đang đọc quyển sách trên tay liền dừng lại một lúc:
- Đừng tưởng ta không biết cô và Tiểu Ngư Tinh kia đã làm gì Lục Ngạc. Nay cô đã được như ý thì nên về lại Tiên Dược Các.
Linh Vân tính cách đơn thuần, nhưng Tiểu Ngư Tinh (Phong Đăng) kia linh lực cao thâm như vậy, hắn ẩn giấu tài nghệ nhiều năm chắc chắn không hề đơn giản.
Linh Vân đặt ấm trà xuống, trong lòng run sợ. Thế nhưng Đường Tịch biết hết thảy sự việc nàng làm. Nhưng Linh Vân vẫn không chịu thừa nhận:
- Ngài nói gì vậy, là Lục Ngạc đả thương ta. Mọi người đều nhìn thấy.
Đường Tịch nhìn Linh Vân đang cúi mặt xuống, hắn khẽ chau mày:
- Trên người Lục Ngạc không có tà khí. Cô ta chỉ bất cẩn đoạ ma. Lúc nãy trên đại điện cô còn cố tình để lộ vết thương trên tay đừng tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869884/chuong-58.html