Linh Đàm thấy có người lay lay bả vai nàng. Nàng không nhìn thấy nhưng đoán là Linh Vân, cũng không nghe thấy đối phương nói gì. Bệnh của nàng đã trở nặng hơn rồi.
- Bọn họ là người thật, cô cũng vậy. Nếu được ta mong cô cố gắng hết sức giúp bọn họ, khi ra ngoài ta sẽ hậu tạ, không để cô thiệt.
"Được rồi, ta sẽ cố gắng, nhưng ta không đảm bảo chắc chắn làn được"
- Cô có lòng là được rồi. À đúng rồi. Bây giờ cô không nghe thấy, cũng không nhìn thấy.
"Cô có thể giúp ta phiên dịch không?"
- Được
"Linh Vân có nói gì không ?"
- Linh Vân hỏi cô không sao chứ.
Linh Đàm theo chỉ dẫn của tác giả đáp:
- Tỷ không sao, đừng lo.
Linh Vân thở phào nhẹ nhõm. Cũng may mà Linh Đàm vẫn bình an vô sự nếu không nàng sẽ tự trách bản thân.
Ở Thủy Cung, Hoa Linh và Bạch Triết đang kể lại sự tình cho Phong Đăng nghe. Phong Đăng nghe Linh Đàm cũng bị bắt liền nổi trận lôi đình:
- Cái gì, Huyền Túy Hải dám bắt Linh Đàm ! Hay cho một Huyền Túy Hai dám động đến người của ta.
Phong Đăng đứng dậy, hắn muốn đi cứu Linh Đàm. Hoa Linh và Bạch Triết quỳ xuống ngăn lại, Hoa Linh nói:
- Chủ Thần, tuyệt đối không được.
Bạch Triết phụ hoạ:
- Linh Đàm tiên tử sẽ không gặp nguy hiểm. Đường Tịch thượng thần đang điều động binh mã tiến tới Ma Tộc. Lúc này là cơ hội tốt trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869864/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.