Linh Đàm và Linh Vân bị bắt ra ngoài, Huyền Túy Hải đưa họ đến trước sông Vong Xuyên, Đường Tịch một tay cầm Thanh Lạc Kiếm, một tay cầm Phi Vũ Thương tiến vào Ma Giới với khí thế ngút trời.
- Thả họ ra, ta tha cho ngươi được toàn mạng.
Huyền Túy Hải hai tay hai kiếm kề sát lên cổ Linh Đàm và Linh Vân.
- Đường Tịch chiến thần, ngươi đừng hòng doạ được ta. Chỉ cần ngươi tiến thêm một bước, ta giết bọn họ.
Đường Tịch gằn từng chữ:
- Ngươi dám !
Huyền Túy Hải cười vang vọng cả Ma Giới:
- Ta giờ đây đã tạo phản, còn chuyện gì mà ta không dám. Ta đếm đến ba. Ngươi mở kết giới Vong Xuyên ra. Nếu không hai tiên tử này sẽ làm ma dưới Vong Xuyên. Một !
Linh Đàm giờ đây đối với nàng mà nói, đang xảy ra chuyện gì nàng cũng không biết. Bởi nàng chẳng nghe được, cũng không nhìn thấy. Hoàn toàn phó mặc cho trời.
" Tác giả, cô có đó không. ?"
Nàng cũng muốn biết rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì. Muốn hỏi tác giả một chút sự tình xung quanh lại không thấy tác giả hồi đáp.
Nơi đây gió lớn như vậy, còn có cảm giác xung quanh sát khí rất nặng. Chẳng lẽ nàng đã được đưa đến sông Vong Xuyên ?
Đường Tịch nắm chặt Thanh Lạc và Phi Vũ trong tay, hắn biết một khi mở kết giới Vong Xuyên, thời không đảo ngược sẽ trở về hàng vạn năm trước, thế giới của những vị Thần.
Nơi đó tương truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869862/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.