Linh Đàm nấc nhẹ một tiếng. Với lấy bình rượu trong tay Phong Đăng:
- Hức .... Tiểu Bạch, trả cho ta.
Linh Đàm với không được, đến nỗi bản thân ngả cả người về phía Phong Đăng vẫn không lấy được. Hết cách nàng lười nhác nằm luôn trong lòng Phong Đăng.
- Tiểu Bạch, ngươi không uống thì thôi, sao lại cản ta.
Giọng nàng nhỏ dần, Phong Đăng đang định đưa tay sờ tóc nàng thì nàng ngồi bật dậy.
- Đáng ghét, thật sự đáng ghét. Chỗ này sao lại đau như vậy. Thật muốn moi ra vứt đi.
Linh Đàm vừa nói vừa chỉ vào tim mình, còn không tự chủ đấm tay xuống nền nhà mấy cái.
Phong Đăng hết cách nắm chặt lấy tay nàng cản lại:
- Linh Đàm, nàng còn có ta mà ! Trước nay ta đều quan tâm nàng chưa từng thay đổi.
Linh Đàm hai má ửng hồng, đôi mắt nàng mở to nhìn thật gần người đối diện.
- Ngươi có yêu ta không ?
Phong Đăng dành hết sự ôn nhu nhìn nàng, hắn không do dự đáp:
- Yêu ! Gả cho ta được không ?
Linh Đàm tuy say nhưng vẫn nhìn rõ người trước mặt, nàng hờn dỗi:
- Gả. Ta gả. Hắn vượt tường một dặm, ta vượt mười dặm cho hắn xem !
Phong Đăng biết nàng đang thần trí không tỉnh táo, nhưng lúc này hắn mới dám nói ra hết. Tuy hiện tại nàngĐường Tịch thích người kia, nhưng không có nghĩa tương lai nàng sẽ không thích hắn.
Linh Đàm bất giác ghé sát lại mặt Phong Đăng, nàng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-roi-ta-lam-nu-phu/2869825/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.