Thấy người trong lòng không thể thở Tứớc Thiên mới buôn tha môi nàng, nhưng tiếp theo đó là hắn hôn xuống xương quai xanh xinh đẹp liếm mút cần cổ trắng trẻo mềm mại của nàng, Dạ Yến cả người nổi lên phản ứng khó chịu,như có ngàn con kiến bò khắp người, bàn tay Tứớc thiên trượt xuống phần mềm mại phía trước của nàng xoa nắng,tay kia lẹ làng cỏi bỏ y phục của nàng, lộ ra trước mắt hắn là đôi gò bồng trắng trẻo mềm mại, đưa miệng ngậm lấy một bên gò bồng mút, liếm, trên nhụy hoa trước ngực, vì phản ứng mà đôi gò bồng giờ đây cứng và đứng sựng như chào mời hắn, tay kia cũng không chịu rảnh rỗi mà xoa nắng bên còn lại, khẻ dùng ngón tay khều nhẹ lên nhụy hoa trước ngực, Ừm nàng không chịu nổi kích thích mà khẻ rên rỉ, liếm, mút thỏa mãn hắn đưa tay xuống hai chân thon thả của Dạ Yến tách nó rộng ra,hắn nhìn nơi u cốc xinh đẹp của nàng, ngón tay để lên viên trân châu mà xoa nhẹ nhàng đều đều, dùng miệng ngậm lấy viên trân châu mút, liếm vị ngọt nước suối chảy ra từ cửa hoa huyệt Ừm...nàng rên rỉ vì được thỏa mãn, ngón tay hắn lại khều nhẹ nhàng và từ từ nhanh hơn làm cho cả người nàng cong lại vì bị kích thích quá độ,ngón tay khác lại đưa vào trong hoa huyệt, đưa ra,đâm vào liên tục cả người Trương Dạ Yến lúc này đã nhiễm dục vọng không thể nào khán cự mà chỉ còn biết phối hợp với hắn.
“ Khó chịu lắm ở đó nàng rên rỉ nói! “
Tứớc Thiên biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-qua-gap-chan-tinh/249170/chuong-6-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.