Ái Linh ngưng ăn ngước nhìn hắn. ánh mắt hắn nhìn cô đầy ý cười. Cô nhẹ nhàng nhích ra giử khoảng cách với hắn một chút. Tên mặt lạnh này hắn đang nói bậy bạ gì vậy chứ. cái gì mà hầu hạ cô động phòng?mà củng đúng?đêm nay là đêm động phòng.khoang đả.'động phòng??'quả thật cô chưa từng nghỉ đến chuyện này. cô tròn mắt nhìn hắn đầy kinh ngạc.Tống Vĩnh Thuần trong thấy biểu cảm của cô thì buồn cười hỏi.
- "Sao vậy?vương phi là không tin tưởng vào khả năng của bản vương sao?"
- " Điện hạ nói gì... ta.. ta không hiểu gì cả..hơ..hơ.. à ta ăn no rồi. ta... ta đi nghỉ đây. điện hạ củng về nghỉ đi ha."
Ái Linh vội đánh trống lãng. giã vờ ngáp dài rồi phi lên giường.Tống Vĩnh Thuần vẩn chưa chịu buôn tha. bước đến bên giường ngồi xuống nói.
- "Vương phi nói phải. ta củng phải nghỉ ngơi rồi."
Ái Linh thấy Tống Vĩnh Thuần leo lôn giường thì hoảng hốt.
- "Khoan đả,người.. người nghỉ ngơi ở đây sao?"
- "Chúng ta vừa mới thành thân. chẳng lẻ vương phi bắt ta phải ngủ ở ngoài sao?"
- "Không được,.... hôm nay phiền điện hạ đến phòng khác ngủ. ta....ta.."
- "Nàng làm sao?"Tống Vĩnh Thuần nhìn Ái Linh đầy tình ý.tay giử lấy chiếc cằm nhỏ của cô.gương mặt kề sát khiến Ái Linh tim đập nhanh hơn. lấp bắp nói.
- "Ta... ta..a... là bà dì của ta đến thăm rồi.phiền điện hạ tìm phòng khác nghỉ ngơi."
- "Bà dì là ai?" Tống Vĩnh Thuần khó hiểu hỏi.
- "Bà dì là... kinh nguyệt. là kinh nguyệt đó."
Tống Vĩnh Thuần đen mặt nhìn Ái Linh."Ngươi tưởng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-phai-long-vuong-gia-phuc-hac/869470/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.