Ái Liên được mẫu thân dắt ra đại sảnh.Tống Vĩnh Cơ nhìn cô nhưng trong mắt lại hiện lên hình bóng của Ái Linh. hắn mĩm cười hài lòng. nhưng hắn chợt hoàn hồn khi nghe Tô Yên Hà lên tiếng.
- "Ta giao Ái Liên cho điện hạ. Mong điện hạ sẻ luôn yêu thương bảo vệ nó."
Tống Vĩnh Cơ nhận ra đây không phải là Ái Linh thì trong lòng hụt hẩng. tâm trạng chợt trở nên không vui. chỉ gật đầu với Tô Yên Hà mà không nói thêm gì rồi đưa Ái Liên lên kiệu hoa. chính hắn cũng không hiểu dạo này hắn làm sao?lúc nào củng nhớ đến cô. nhìn đâu củng thấy hình bóng cô nở nụ cười rạng rở.lại nghỉ từ hôm nay nàng đả là vương phi của Tống Vĩnh Thuần gương mặt hắn càng khó coi hơn.
Đón tân nương về phủ xong,Tống Vĩnh Cơ tâm tình không tốt nên uống rất nhiều rượu. Còn Ái Liên thì vô cùng chật vật. cô luôn cảm giác trên người có hàn vạn con kiến đang bò trên người khiến cô vô cùng ngứa ngáy. cảm giác nóng bức rạo rực càng lúc càng nhiều. cô kéo khăn trùm đầu xuống thở dóc. ánh mắt mờ mịt, cô lê đôi chân đi ra cửa tìm tiểu Đào nhưng không thấy đâu. trước mắt cô chỉ có hai tên thị vệ canh gác. tác dụng của thuốc càng lúc càng tăng khiến cô mất hết lí trí.Ái Liên bước đến ôm chằm lấy tên thị vệ mò mẩn. miệng không ngừng kêu.
- "Ta muốn..... mau... cho ta."
Tên thị vệ hoảng hốt đẩy cô ra. nhưng Ái Liên cứ dính chặt lấy hắn.hắn vang xin.
- "Trác phi, xin tha cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-phai-long-vuong-gia-phuc-hac/869469/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.