Phủ thừa tướng mấy ngày sau đó bị Ái Linh làm cho gà bay chó chạy.mặc cho tiểu Trúc khuyên ngăn cô vẩn quyết tâm bỏ trốn. cô chỉ vừa được sống lại. may mắn được một người cha yêu thương.chưa được hưởng thụ niềm vui trọn vẹn đả phải đi lấy chồng. mà lấy phải một tên bệnh hoạn nửa chứ. không trốn mới lạ.đường hoàn đi cửa chính không được thì cô đi cửa sau.nhưng lần nào củng bị phát hiện. lần này cô quyết tâm, không đi công khai được thì ta trèo tường. nghỉ là làm.đêm đó cô chờ cho người hầu ngủ hết. lẳng lặng trốn ra bên ngoài.
Loay hoay mãi không biết trèo qua bức tường bằng cách nào.rồi cô phát hiện cạnh tường có một cái cây khá to. cô mĩm cười hài lòng.'Đúng là trời giúp ta mà'. cô trèo lên cây rồi truyền từ cây qua vách tường. nhưng cô không hề hay biết từ nãy đến giờ vẩn luôn có một người ngồi trên mái nhà nhìn theo từng động tác của cô mà lén cười.Đó không ai khác là Tống Vĩnh Thuần. vì hiếu kì về vương phi đầy tai tiếng này nên hắn củng muốn xem thử. không ngờ vừa đến đả bắt gặp cảnh này.đúng là cô rất biết tạo sự bất ngờ cho hắn.Cô trèo ì ạch từ nhành cây sang qua bức tường cao.miệng cứ lào bào.
- "Sao cổ đại này lại thích xây tường cao như vậy chứ.trèo mệt chết bà đây rồi."
Sau khi trèo lên được bức tường cô liền nở nụ cười tinh quái."hơ, định nhốt ta sao? bổn cô nương đây là chuyên gia leo rào kí túc xá đấy." Niềm vui cỏn chưa được bao lâu. cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-phai-long-vuong-gia-phuc-hac/869460/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.