
“Lệ Minh Viêm... An quốc công...” Mạc Doãn Kỳ rít lên từng từ thống hận: “Giết ta đi, nếu không, một khi ta thoát được, ta sẽ giết hết các ngươi!”
An quốc công khinh thường cười một tiếng: “Chỉ bằng ngươi?”
Hắn vươn tay bóp mạnh cằm Mạc Doãn Kỳ, thưởng thức dáng vẻ hận không thể giết chết mình lúc này của y:
“Hừ, cũng không tự nhìn xem hiện giờ ngươi mang cái bộ dạng gì. Ngươi muốn chết, được thôi. Nhưng trước đó, ta muốn ngươi phải trả giá cho hành động phản bội này, để ngươi muốn sống cũng không được, chết cũng không xong.”
Dứt lời, tuốt đoản kiếm trên bàn khỏi vỏ. Lưỡi kiếm sáng loáng phản chiếu vẻ tàn độc trên mặt An quốc công tựa như quỷ dữ của địa ngục.
Bỗng, một thanh âm bên ngoài đầy gấp gáp vang lên ngăn cản hành động tiếp theo của An quốc công. Hắn khẽ khựng lại, xoay người ra lệnh cho người kia tiến vào.
Thị vệ cúi đầu, y làm như không thấy sự có mặt của Mạc Doãn Kỳ, chỉ đến bên cạnh An quốc công thì thầm gì đó vào tai hắn.
Mạc Doãn Kỳ không biết bọn họ nói gì, nhưng nhìn sắc mặt khẽ biến của An quốc công, có lẽ là chuyện gì rất nghiêm trọng.
Trong lòng y thầm nhen nhóm một tia hi vọng, liệu... liệu có phải Thái tử đã nhận ra đây là cái bẫy của đám người Lệ Minh Viêm không?
Ha ha, nếu thế thì đúng là người tính không bằng trời tính rồi. Không phải ư? Lúc trước y không không tính đến bản thân bị bại lộ thân phận, những tưởng dù có chết đi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595827/chuong-71.html