
Trời đã trở về đêm, các binh sĩ trong thành cũng dần tan cuộc, thế nhưng trên mặt họ vẫn có thể thấy được tâm trạng vui vẻ, nhẹ nhõm.
Đại Nam và tộc Khuyển Nhung giằng co suốt bao năm, cuối cùng cũng chấm dứt. Không thể nghi ngờ, đây chính là điều con dân mong muốn nhất.
“Kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc”, tất nhiên một vùng thảo nguyên rộng lớn của tộc Khuyển Nhung hiện giờ đã thuộc về Thiên triều. Song không phải cứ thuộc về là có thể tiếp quản ngay được. Khí hậu vùng này vô cùng khắc nghiệt, mùa đông lạnh và kéo dài, trong khi mùa hạ thường ngắn và rất nóng, hoàn toàn không phù hợp với đặc điểm sinh tồn của dân chúng Đại Nam.
Vì vậy, vấn đề này tạm thời phải cân nhắc kỹ càng.
Cơn mưa giông kỳ lạ cuối cùng cũng ngớt, để lại trong không khí hơi ẩm cùng cái lạnh buốt giá.
Triệu Minh đẩy nhẹ cửa phòng, lúc nãy tuy uống rượu mừng cùng các tướng sĩ có hơi nhiều nhưng đầu hắn vẫn cực kỳ tỉnh táo. Chinh chiến đã năm năm, những chuyện như vậy hắn đã dần quen rồi. Huống hồ, ý chí hắn sắt đá kiên định, khó có thể say được.
“Điện hạ...” phụ nhân thấy một thân hắc bào cao quý của hắn ở cửa, lập tức khom người muốn hành lễ.
Triệu Minh vội đưa tay cản lại, bước chân đã vào trong phòng, đôi mắt sâu không đáy nhìn thiếu nữ nằm trên giường, nhỏ giọng hỏi:
“Nàng ấy đã uống thuốc chưa?”
Phụ nhân cung kính trả lời: “Hồi điện hạ, Thái tử phi đã uống thuốc, ngủ được một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595800/chuong-44.html