
Mây đen cuồn cuộn, từng trận phong lớn nổi lên tứ phía, phút chốc cuốn theo những lá cây cùng bụi xoay vần.
Thiếu nữ trên giường chậm rãi mở mắt. Đỉnh đầu nàng là tấm màn lụa mỏng. Nhìn sang bên cạnh, nàng thấy một nam nhân đang chống tay bên mép giường, đôi mắt người ấy khép lại, sắc mặt hơi tái nhợt.
Nhắm mắt.
Những hình ảnh tang thương kia lại lần nữa hiện hữu trong tâm trí nàng. Thiếu nữ cắn chặt môi, ngăn không cho bản thân phát ra tiếng nấc nghẹn ngào.
Một tiếng sét đột nhiên đánh ngay bên cạnh nàng. Vốn đã tỉnh từ trước, thiếu nữ cuối cùng vẫn không thể cứ tiếp tục giả vờ, liền mở hai mắt ra.
Sớm hay muộn... cũng phải đối mặt.
“Nàng tỉnh rồi!” Giọng nói khẽ khàng truyền đến tai nàng. Thực ra Triệu Minh đã biết nàng tỉnh từ trước, nhưng chuyện này, hắn sẽ không nói ra.
Hắn muốn xem thử, nàng có thể trốn tránh hắn đến khi nào.
Sự kiên nhẫn của Triệu Minh dành cho Trần Hy Hy luôn vượt quá giới hạn của bản thân hắn như vậy.
Trần Hy Hy hít sâu một hơi, nơi lồng ngực bỗng đau nhói khiến nàng bất giác phải nhíu mày. Triệu Minh nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của nàng, hạ thấp thanh âm nói:
“Nàng uống thuốc nhé!”
Nói xong cũng không chờ nàng trả lời, Triệu Minh đã gọi người bên ngoài mang thuốc vào.
Người đến là một phụ nhân trên dưới bốn mươi tuổi, có lẽ Triệu Minh đã lệnh cho mấy người trong thành đến để tiện chăm sóc nàng.
“Để ta!” Triệu Minh đón lấy bát thuốc còn nóng trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595799/chuong-43.html