
Người ta thường nói “Tức cảnh thì sinh tình”. Trần Hy Hy chưa bao giờ thấy câu này lại đúng với nàng như vậy!
Ánh trăng trên trời dịu dàng ôm ấp đứa con nhân gian, mang theo một sự chan hòa bình yên. Như đang che chở, lại tựa như đang thưởng thức “đứa con” đó đã từng bước trở nên trưởng thành hơn so với thuở sơ khai.
Hương rượu cay nồng của Nữ nhi hồng lan tỏa trong không khí, hòa lẫn với hương hoa quỳnh phảng phất trong phủ tạo nên một mùi hương cực kỳ mê hoặc. Khung cảnh nên thơ như vậy khiến tâm người ta bất giác cảm thấy thanh thản hơn.
Trần Hy Hy có chút mơ màng nhìn Triệu Minh, nàng nhận ra bản thân chưa từng nhìn kỹ hắn. Thì ra, trước mắt nàng đây hắn không phải là vị Thái tử cao cao tại thượng, hay một kẻ quanh năm sống trong toan tính quyền lực, mà chỉ là một con người bình thường với nỗi khôn nguôi về mẫu hậu của mình.
Hắn đáng thương ư? Có thể, nhưng nàng không cho là như vậy. Triệu Minh, hắn không cần bất cứ kẻ nào thương hại.
Nàng... chỉ buồn cho hắn. Nghĩ đến hắn luôn một mình đối mặt với nỗi cô đơn và uất hận... nàng lại cảm thấy đau xót. Nỗi đau xót này, không phải chỉ hình dung là ra. Bởi vì, nàng đã từng giống hắn.
Giống hắn...
Trần Hy Hy bỗng muốn bật cười... Triệu Minh, thì ra ngươi cũng giống ta như vậy! Cũng từng sống trong cô đơn và lạnh lẽo... Cả hai chúng ta đều là những con sói cô độc.
Vậy nên... nàng mới có thể đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595780/chuong-24.html