
“Mặt ngươi kia... là ai hạ?” Triệu Minh nhìn chằm chằm một bên mặt sưng đỏ của nàng, con ngươi đen láy ánh lên tia sáng lạnh lẽo.
Trần Hy Hy không đáp, hắn là cái gì mà nàng phải báo cáo?
“Nói chuyện!” Âm điệu ra lệnh không cho phép nàng cự tuyệt.
Trần Hy Hy có chút tức giận nhìn hắn, hắn quen thói bá đạo rồi đúng không?
“Ai đánh thì sao? Có liên quan gì đến Thái tử sao? Kia, mời Thái tử trở về, ta phải đi ngủ.” nàng đây chính là công khai đuổi hắn.
Ở phủ thái tử, hắn đuổi nàng.
Vậy giờ hiện tại đang là phủ của nàng, phòng của nàng, nàng sao không thể đuổi người.?
Sắc mặt Triệu Minh tối sầm, sống đến mười chín năm rồi, vẫn là lần đầu tiên hắn bị một nữ nhân “hắt hủi".
Cả người hắn tỏa ra thứ hơi thở âm hàn, Trần Hy Hy không tự giác mà cắn răng. Nàng ở hiện đại, quen việc nam nữ đều bình đẳng, nhưng như thế nào quên ở cổ đại rất nặng về tư tưởng “trọng nam khinh nữ”, hắn còn là thái tử cao cao tại thượng.
Chỉ thấy trước mắt tối lại, bóng dáng cao lớn của Triệu Minh đã bao trùm lên người nàng, mùi hương thơm thoang thoảng của hắn liền xộc vào mũi nàng. Trần Hy Hy cũng vừa tắm xong, trong không khí cũng lan tỏa hương thơm tươi mát.
Hơi thở hai người như hòa quyện vào nhau.
Trần Hy Hy khẽ chau mày, vô ý lùi lại tạo khoảng cách với hắn, nhưng Triệu Minh lại lập tức nắm lấy cổ tay nàng, cười có chút châm chọc:
"Ngươi sợ bản cung à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-nu-cuong-anh-sang-trang/1595763/chuong-7.html