Chương trước
Chương sau
Nên hai người cũng không manh động mà động thủ, liền vậy giao kèo để có được thứ hai người cần.
Thi thể bay đến trước mắt Thiên Uyên, nàng nhận lấy thu vào trong nhẫn trữ vật rồi nói: " Các ngươi muốn nói, cứ nói đi."
Nghe vậy Khương Liệt liền mừng rỡ, bên cạnh Vân Phàm đều kinh ngạc nhìn Khương Liệt sư tỷ quá ngưu bức, như vậy mà cũng có thể nhìn ra.
Hắn không khỏi cảm thán, liền nhìn Khương Liệt hỏi vị Bằng Hữu, Khương Liệt liền nói: "Vị Bằng Hữu này có thể cho ta biết danh dự?"
Thiên Uyên lắc đầu nói: "Các ngươi cứ gọi ta là bằng hữu là được." nghe vậy Khương Liệt liền trịnh trọng nói: "Cô nương cô họ Thiên đúng chứ?"
Nghe vậy Thiên Uyên chỉ nhíu mày, nhìn xa xa Khương Liệt liền thấy Thiên Uyên nhíu mày, nàng liền biết mình nói đúng.
Nàng liền minh bạch vị cô nương trước mắt là vì nữ nhân kia mà báo thù, điều này làm nàng khó tin, đây là bực nào cường giả tới báo thù a.
Còn có gia tộc Thiên gia chưa đến báo thù, bởi vì chưa thể biết được, người trong gia tộc đã chết.
Nàng liền nói thêm: "Cô nương, cô có thể cho ta biết cô nương tại sao không có giết tên chấp sự của Ngạo Tông môn?"
Thiên Uyên liền lắc đầu: "Ta muốn hắn cảm nhận, nỗi đau." nàng chỉ nói đến đây không nói thêm mà quay người rời đi.
Khương Liệt cũng không hỏi lại mà nói: "Vân Phàm sư đệ chúng ta đi." cuộc gặp gỡ với Thiên Uyên.
Thiên Uyên cũng không nói nhiều mà tiếp tục rời đi, được hồi lâu hai người đã không còn cảm nhận được khí tức của Thiên Uyên.
Trong rừng trên cành cây lúc này, Vân Phàm liền hỏi: "Sư tỷ, ngươi biết được việc gì?" Khương Liệt liền nói: "E rằng Ngạo Tông sắp đến đại nạn diệt tông."
Nghe vậy Vân Phàm liền sửng sốt, vậy người đó là Thiên gia, đến là thượng giới.
Thượng giới được coi là nơi, nhiều linh khí từ nhị lưu tông môn trở lên, hay gia tộc trở lên là được gọi là Thượng giới.
Vân Phàm liền nói: "Sư tủ vậy chúng ta làm sao a, còn cần đi Ngạo Tông không?" Khương Liệt lắc đầu nói : "Chúng ta về báo sư tôn, chặt đứt liên hệ với Ngạo Tông, cho Ngạo Tông không còn phụ thuộc tông môn chúng ta nữa."
Vân Phàm gật đầu không hỏi gì thêm, nhưng Khương Liệt vẫn nói tiếp: "Tuy bây giờ cô ta chưa cần, đi tìm gia tộc hỗ trợ, nhưng Thiên gia sẽ tự biết được."
"Chúng ta đi về bẩm báo sư tôn, càng nhanh chóng càng tốt, không nên chậm trễ."
Dứt lời nàng lấy ra từ trong nhẫn trữ vật, một tấm ngọc giản, đưa linh khí vào trong đó, bên cạnh nàng liền xuất hiện một vòng xoáy, một lão nhân gia liền bước ra từ đó.
Quỳ xuống nói: "Thánh nữ, có gì phân phó." Khương Liệt liền nói: "Mau đưa ta quay trở về, ta có truyện gấp muốn bẩm bảo sư tôn, truyện này liên quan đến đại sự."
Nghe vậy lão già liền minh bạch gật đầu nói: "Hảo." dứt lời hắn mở ra một vòng xoáy đen, Khương Liệt cùng Vân Phàm liền bước vào trong đó.
Đây là Luyện Hư cảnh mới có thể làm được, biến mất ngay tại chỗ a, tông môn của nàng cũng không thấp, nhưng rốt cuộc thế lực đằng sau Thiên Uyên là ai Thiên gia rốt cuộc thần bí như nào?
Một nơi nào đó Đỉnh cấp nhị lưu gia tộc, trong một hang động, một lão già liền mở mắt, hắn vừa mới cảm nhận được con cháu đời sau của hắn vậy mà chết rồi.
Hắn biết gia tộc của Thiên Uyên, lão tổ của nàng là con trai của hắn, một bóng người tóc trắng đứng dậy, hắn có thể nhìn thấy được nhi tử của hắn căm phẫn giúp Thiên Uyên.
Điều này làm hắn cũng không có gì cản, bởi vì thánh thể của Thiên Uyên có thể thành thánh, có khi còn vượt qua cảnh giới bây giờ của hắn.
Hắn liền dùng cảnh giới của mình, xem xem rốt cuộc là ai giết chết mẫu thân của Thiên Uyên, liền phát hiện vậy mà là một môn phái nhỏ nhoi, một tay liền có thể diệt.
Nhưng chống lưng của Ngạo Tông vậy mà là nhị lưu tông môn, cái này hắn cũng phải mất thời gian mới có thể giải quyết nhị lưu tông môn.
Nhị lưu tông môn, tuy không phải đỉnh cấp, không có Thánh Cảnh nhưng có kết giới từ mấy ngàn năm trước, khó có thể phá hủy dễ dàng.
Làm hắn đắn đo, vẫn quyết định bước ra khỏi động phủ, lúc này Thiên Uyên đi đến phòng của nàng, trong căn nhà nàng từng ở.
Nàng lấy ra từ trong nhẫn trữ vật, một cỗ thi thể, rồi điều động linh khí, hấp thu lấy máu của đối phương, xâm nhập vào thể nội của nàng.
Nàng liền ngồi xuống vận công. Điều chỉnh linh khí, đưa máu của thi thể, đến đan điền, thánh thể (thể chất) của nàng liền từ từ hấp thu lấy.
Linh khí trong người nàng, lại tăng cao, bởi vì tăng cao cảnh giới quá nhanh, nàng cũng không cần vững chắc cảnh giới.
Thánh thể của nàng, trời sinh hấp thu linh khí, nên sẽ không phản hệ, nàng cũng không lo lắng mà tiếp tục hấp thu máu của đối phương.
Thời gian dần dần qua đi, khí tức trên người nàng từ Nguyên Khí cảnh nhị giai sơ kỳ liên đi đến hậu kỳ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.