Mấy tên đệ tử chạy tới, chạy vào trong làng, hai vị đại nhân cũng từ trong nhà trưởng làng ra ngoài. Đi đến bên cạnh hai vị đại nhân, một tên liền nói: "Đại nhân, không xong rồi mong người đi cứu chấp sự đại nhân." Hắn chạy đến chân vẫn không ngừng run rẩy, thở dài mệt mỏi nói, Khương Liệt liền nhíu mày, Vân Phàm liền nói: "Vị huynh đệ này ngươi nói tận tình ta xem." Tên đệ tử liền nói mọi sự việc cho Vân Phàm cùng Khương Liệt nghe, nghe vậy Vân Phàm liền quát lớn nói: "Hảo ma nữ, ta chắc chắn sẽ giết ngươi." Khương Liệt bên cạnh thấy liền nói: "Vân Phàm sư đệ. Ngươi quên chúng ta đến xem xem rốt cuộc người đó có phải Thiên gia không?" Nghe đến đây Vân Phàm liền minh bạch rồi, theo như tên đệ tử này nói, nàng ta đến báo thù còn có không dùng công pháp mà có thể hút máu người. Hắn cũng chưa từng nghe qua, sư phụ hắn cũng không nói cho hắn biết, chưa chắc sư phụ hắn cũng biết, hắn liền nhìn Khương Liệt nói: "Sư tỷ ý ngươi là?" Khương Liệt gật đầu nói: "Đúng vậy, ta đoán được nàng ta đúng chính là Thiên gia, chúng ta không thể đắc tội nổi cái đó." Nghe vậy Vân Phàm mồ hôi liền chảy xuống, Khương Liệt liền nói thêm: "Chúng ta đi xem tình hình a." Vân Phàm gật đầu, tuy không thể đắc tội nhưng cũng có thể đu xem xét xem, hắn liền gật đầu nói: "Hảo sư tỷ." Vân Phàm liền quay người lại nói: "Các ngươi ở đây, ta đi xem một chút." hắn chưa nói hết câu liền một tiếng nổ lớn vang lên. Bên cạnh thôn ngoài xa, tiếng nổ lớn vang lên làm rung động xung quang, trong thôn những tên đệ tử cảnh giới thấp, liền bị cái này đánh ngã. Vân Phàm cũng Khương Liệt liền nhìn về phía xa xa, cấp tốc đi đến, sau hồi lâu đi đến hai người chỉ có gặp được một người. Nằm trong hố đất đá, kinh mạch toàn bộ bị đứt, không thể tu luyện nữa, hồi lâu bụi bẩn qua đi, liền thấy là Chấp Sự ngạo tông. Vân Phàm cùng Khương Liệt liền nhảy xuống, Vân Phàm liền lấy ra từ nhẫn trữ vật, lấy ra một viên đan dược đưa vào miệng Chấp sự. Chấp sự hắn nằm ngục ngã, ngất đi trong lúc mở màng sắp tỉnh lại hắn cảm giác có thứ gì đó đưa vào miệng, hắn liền nuốt lấy, thương thế cũng nhanh chóng khôi phục. Hắn liền từ từ đứng dậy, thấy hai vị đại nhân liền định cúi người, Vân Phàm tiến đến đỡ hắn nói: "Ngươi không cần đa tạ chúng ta, mau về nghỉ ngơi." Hắn gật đầu, Vân Phàm liền lấy ra thêm vài viên đan dược chữa thương đưa cho Chấp sự, hắn gật đầu nhận lấy, rồi chấp tay nói. "Hai vị đại nhân, đa tạ hai người." Dứt lời hắn quay người rời đi, Vân Phàm cùng Khương Liệt cũng không dây dưa lâu mà quay người. Nhìn dưới đất, hai người liền dùng linh khí rò sét, đồng thời gật đầu nói: "Người kia chưa đi xa chúng ta có thể đi theo." Hai người chạy nhanh đi, để lại chấp sự một mình, một thân lê xác đi đến thôn làng bên cạnh. Hai người cứ như vậy chạy nhanh đến phía Thiên Uyên, Thiên Uyên lúc này một lê một mình bước đi trên con đường trong rừng. Nàng cũng chưa thể giải bầy trạng thái, vẫn mặc trên mình bộ đồ đó, nàng bước đi làm xung quanh yêu thú hay ma thú cấp thấp đều né tránh nàng ra xa. Nàng bước đi, đầu óc đang suy tư làm sao để dùng để tăng cấp công pháp, bởi vì công pháp từ thánh thể( thể chất) của nàng không có tăng được a. Tuy chỉ là Hoàng cấp công pháp nhưng sức mạnh cực kỳ mạnh, một quyền khi nãy cũng như vậy, một quyền cảnh giới cao hơn nàng hai tiểu cảnh giới đều bị nghiền ép. Nàng đi thì nàng cảm nhận được đằng sau có hai người tiến đến, đều là Nguyên Khí cảnh. Nàng đứng lại quay người nhìn về phía sau lưng, lúc này hai người Khương Liệt Vân Phàm thấy, Thiên Uyên. Vân Phàm liền từ xa nói: "Vị Bằng Hữu này chúng ta không có ác ý ngươi đừng động thủ." hắn cũng giảm uy áp xuống. Khương Liệt bên cạnh cũng như vậy, uy áp xung quanh hắn xuống, không còn cảm thấy nguy hiểm, xa xa Thiên Uyên mới quay người lại. Thu liếm khí tức, nhìn hai ngươi trước mắt, giọng băng lãnh nói: "Các ngươi muốn gì ở ta?" nàng hỏi mỗi một câu, rồi định quay người rời đi. Thì Vân Phàm, lại nói: "Vị Bằng Hữu này ngươi đừng rời đi, chúng ta có truyện muốn hỏi ngươi." Thiên Uyên cũng không dừng lại, mà tiếp tục tiến về phía trước, cho đến khi Khương Liệt nói nàng mới dừng lại. "Cô nương ta có điều kiện muốn nói, cô nương chỉ cần trả lời ta, ta sẽ cho cô." dứt lời nàng lấy ra từ trong nhẫn trữ vật ra một thân xác. Người này hình như đã chết, còn là Nguyên Khí cảnh nhất giai, cái này làm Thiên Uyên quay người lại, bởi vì nàng có mẫn cảm với thi thể, máu có thể nâng cao cảnh giới của nàng lên cao hơn mấy thân xác khác. Thấy Thiên Uyên dừng lại, không có đi tiếp nữa nàng liền vui mừng, đưa thi thể qua cho Thiên Uyên. Bởi vì hai người mới có Nguyên Khí cảnh nhị giai, cùng cảnh giới nhưng Thiên Uyên thế nhưng có thể nghiền ép Chấp sự sử dụng đan dược.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]