-Quận chúa, xin người chậm chút!
Tiếng hét có phần hoảng hốt của tiểu nha đầu Tử Ly không ngừng vang lên sau lưng ta, nàng gọi mấy tiếng, giọng vang đủ lớn để cho cả một gian chợ nghe thấy. Nhưng điều đó không đủ cản lại những bước chân vội vàng hối hả của ta.
Nàng ta lo ta ngã, nhưng ta đang chỉ chăm chăm nhìn về đoàn người phía trước. Xách tầng váy dày luộm thuộm, sải những bước lớn trên đôi hài đế cao, vội vã hấp tấp, chỉ để mong được nhìn người ấy càng sớm càng tốt.
Chàng về rồi! Chàng ấy khải hoàn rồi!
Ta đợi ngày này lâu dường nào, một năm với ta dài dằng dặc như một kiếp người. Ta cười tươi rói, đôi má đào nóng ran vì phấn khích tê tái.
Khắp đoạn đường kinh thành là một bể người đứng rạp về hai phía, họ đang chào đón đại quân, chờ tin chiến thắng mà chàng đem về.
Chàng là Tam hoàng tử- người mà ta thầm thương trộm nhớ! Người mà khiến trái tim ta điên đảo cả từ kiếp trước cho đến kiếp này.
Người ta gọi chàng là tam hoàng tử, hoàng tộc gọi chàng là Bắc Phong, tên húy chàng là Tư Thành, còn ta gọi chàng là ‘Tam ca’, một cái tên quen thuộc, là cách gọi ta dùng riêng cho mình chàng... Cũng là cái tên ấy, đến nay đã là hai kiếp người.
Không phải tự dưng ta yêu chàng suốt hai lần chuyển kiếp, chẳng hết say đắm như vậy. Câu chuyện phải bắt đầu từ khoảng một năm trước.
***
Trước khi chễm trệ làm quận chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-lam-phe-nhan-tieu-quan-chua/2917646/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.