“Tránh ra! Tránh ra! Đừng có đứng giữa đường làm mất mặt nữa! Ngươi cũng đi đổ nước đi! Mau giải quyết chỗ này cho ta, đừng làm chậm trễ chuyện làm ăn của tai”
“Ngươi hạ thuốc tiêu chảy cho khách à? Ai nếu đều kéo hăng như thết”
Chưởng quầy hậm hực buông chân Phương Thượng ra, xách thùng lên chạy.
Lúc này Cảnh đế và hai người kai đã xuống dưới lầu, Phương Thượng liếc mắt là nhìn thấy ông.
Hắn cười chào đón: “Lão Lý tới rồi! Xem ra việc bán trà ở kinh thành rất tốt đúng không?”
Quách Thiên Dưỡng bĩu môi xem thường.
Kiếm tiền thì tới làm quen, trước kia còn gọi là Lý tiên sinh, giờ kiếm tiền xong thì gọi là lão Lý!
Lý Nguyên Chiếu nghe mà vui vẻ, lần đầu tiên có người to gan dám gọi phụ hoàng hắn là lão Lý đó.
Cảnh đế cũng không để ý, nói thẳng: “Nhờ phúc của Phương huyện lệnh, lá trà bán rất tốt, lần này ta quay lại huyện Đào Nguyên là định nhập thêm ít hàng.”
“Không dám! Không dám! Mấy vị đi đường xa tới đây còn chưa ăn cơm đúng không?”
“Đi nào, chúng ta đổi chỗ, bổn huyện có Khánh Xương lâu, hôm nay ta làm chủ, mời mấy vị ăn cơm.”
Ba người cũng không hề khách sáo, chạy thẳng tới Khánh Xương lâu.
Dọc đường, Lý Nguyên Chiếu vấn đánh giá xung quanh, thấy cái gì cũng mới lại, mãi tới khi vào Khánh Xương lâu rồi mới bình tĩnh lại.
Không đợi Phương Thượng hỏi trước, Cảnh đế đã giới thiệu: “Phương huyện lệnh, đây là khuyển tử Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-lam-huyen-lenh-hoang-gia/3437060/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.