Chương trước
Chương sau
"Cái...cái gì ?...Trừng phạt ?" Nàng lắp ba lắp bắp nói.
Hắn rốt cục đang muốn làm cái gì vậy. Nàng tưởng hắn sẽ tức giận chứ ? Vì thường nam nhân nào cũng vậy. Người phụ nữ của mình bị chiếm đoạt không tức giận mới lạ. Nàng bắt đầu có một suy nghĩ đen tối. Nàng chỉ thẳng vào mặt hắn nói:
"Chẳng lẽ, ngươi là "đồng tính luyến ái" ?"
Hắn nghe nàng ăn nói hồ đồ như vậy thì bắt đầu khó hiểu. Sao tự nhiên hắn lại là đồng tính luyến ái cơ chứ ? Hắn chưa kịp giải thích thì nàng đã vỗ mạnh vào lưng của hắn, cười tủm tỉm nói:
"Haizz, sao ngươi không nói cho ta sớm, để ta còn biết. Khổ!!!"
Nhìn hành động của nàng mà hắn chẳng hiểu một cái gì cả. Nàng lại dí sát vào gần tai Triệu Lam, âm hiểm:
"Nói cho ngươi biết một chuyện. Ta cũng là thích nữ nhân hơn là nam nhân đó nha".
Nói xong, nàng cười cười đến híp cả mắt mà không biết mặt hắn đang đầy vạch hắc tuyến. Nàng dám nói rằng bản thân là thích nữ nhân, chứ không phải nam nhân. Nàng lại bát quái, hỏi hắn đến mức luyến thắng:
"Vậy ngươi là thụ hay công ? Theo ta thấy, ngươi khỏe mạnh như vậy thì chắc là công rồi nhỉ ?"
Mặt hắn lại càng đen hơn. Nàng còn dám hỏi chuyện đó nữa. Lá gan của nàng cũng lớn quá rồi đó. Mi Vân vẫn vui vẻ mà tủm tỉm:
"Ta thì cũng chưa làm chuyện đó với nữ nhân bao giờ. Cơ mà ta vẫn muốn làm công hơn là thụ. Ngươi thử nói xem, ta có nên tập sinh lực một chút để tăng cường độ mạnh không nhỉ ?"
Giờ thì cơn thịnh nộ của hắn đã lên cao trào. Hắn không thể ngờ được nàng lại là một con người như vậy. Hắn đang định mở miệng quát mèo nhỏ thì nàng lên tiếng:
"Nói thật chứ! Ta chưa làm chuyện đó nhưng mà ngươi không biết. Hai cái quả bưởi của mấy nàng to thật đó. Bóp vào sướng tay ghê!" Vừaca thán nàng vừa chảy nước dãi.
Nàng, nàng thật sự quá đồi bại. Một tiểu thư cành vàng lá ngọc như nàng, một tiểu thư chính hiệu vậy mà lại làm ra cái chuyện đó. Còn ra cái thể thống gì nữa ? Hắn gằn từng chứ một:
"HOÀNG MI VÂN!!!! Ta cấm nàng nói lại chuyện đó một lần nào nữa. Nếu không ta sẽ cho nàng biết ta là đồng tính luyến ái hay là công. Nàng nghe rõ chưa ?"
Nàng nghe hắn nói vậy thì mắt sáng rực cả lên. Nàng vỗ vào mông hắn một cái rồi hỏi tới tấp:
"Vậy chỉ cần ta nói về chủ đề này thì ngươi sẽ cho ta xem cảnh nóng thật hả ? Uây, ngươi thật là hào phóng quá đi!"
"Ta...ta vẫn là chưa đủ 18 tuổi đâu nha! Đừng cho ta xem chứ!" Mi Vân thẹn thùng mà máu mũi đã bắt đầu chảy ra.
Còn hắn, sau khi nghe nàng nói vậy. Hắn không còn gì để nghĩ nữa. Mèo nhỏ của hắn lại là một con người có đầu óc còn đen hơn cả mực. Ý của hắn là sẽ cho nàng cảm nhận được hắn là thụ hay công. Chính thân thể nàng cảm nhận. Chứ không phải là nàng lại nghĩ xiên nghĩ xẹo như vậy. Hắn thật hết nói nổi nàng. Hắn dí sát cái mặt đầy tà mị, yêu nghiệt của mình vào mặt nàng mà thổi gió:
"Vậy là nàng muốn lên sàng ? Ta sẽ cho nàng biết ta là thụ hay công". Triệu Lam nói mà không biết rằng nàng nhìn mặt hắn lúc này như là quỷ sa tăng từ địa ngục trần gian đi lên. Nàng lùi lùi lại mấy bước, nàng mặt đỏ, ấp úng nói:
"Ý ta không phải vậy! Ta còn lâu mới làm chuyện đó với ngươi. Ngươi đừng có mà hòng. Nghe rõ chưa ?" Nàng hua hua nắm đấm trước mặt hắn. Nhìn nàng như vậy hắn thật muốn bật cười. Nhưng hắn phải nhịn, phải nhịn a. Hắn vẫn muốn đùa giỡn với mèo nhỏ. Hắn tiến lại gần nàng, thấy hắn tiến đến nàng chỉ biết lùi xuống, vừa bước đi hắn vừa nói:
"Nhưng ta cứ thích đấy! Nàng làm gì được ta ?"
"Ngươi...ngươi, cái đồ yêu nghiệt đáng chết!" - Mi Vân thẹn quá hóa giận, ngay lập tức chạy ra xa khỏi hắn. Miệng thì không ngừng kêu lên:
"Tiểu Hạo, tiểu Thiên!!!! Hai em đâu rồi ? Mau hộ giá, hộ giá".
Nhìn nàng vừa chạy vừa la như vậy hắn không khỏi bật cười. Hắn dùng nội công tiến lại gần phía nàng nói nhỏ cho nàng biết:
"Ta đã cho hai tên đó đi nhà xí rồi!"
"Cái gì cơ ? Không thể nào!!!" Nàng mở to đôi mắt nhìn hắn.
"Ai bảo nàng nuôi dưỡng tiểu nhân quá kém đến nỗi hai tên đó đói meo cả bụng. Thế là ta đã nhờ ám vệ đưa điểm tâm cho hai tên đó, tiện thể thêm một chút ít thuốc sổ vào" Hắn nói mà nụ cười vẫn tươi tắn trên môi.
Còn nàng thì đang rất "gà mờ". Nàng nhớ buổi sáng đã cho hai em ý ăn hai thùng cơm rồi mà. Sao giờ vẫn đói vậy chứ ? Trời đất ơi!!! Hai tên đó là máy hả ? Vậy là chết nàng thật rồi! Nghĩ đến đây, tinh thần nàng như suy sụp. Nàng nằm lăn xuống đất rồi quay đi quay lại, giãy giụa không thôi. Nhìn nàng như khóc mà chả thấy một giọt nước mắt nào. Nàng đập đất, đập chân đập tay, chỉ trời kêu rủa không thôi. Còn hắn nhìn mèo nhỏ của mình đang tức tối thì thấy hài hài mà suýt tí nữa cười đau cả bụng, nước mắt cũng sắp chảy gần hết rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.