"Tình yêu?"
Tư Đồ Dương hòa ái, cười cười nhìn nàng.
"Là sao?" Ngọc An, vị đại tướng quân này cứ thế nhìn chằm chằm hắn. Nhìn nàng, hắn không khỏi run lên vì cười. Vị thê tử này của hắn đáng yêu quá. Ừm, có chút ngốc nghếch nữa. Nhưng nàng đáng yêu đễn nỗi khiến hắn không khỏi muốn đưa về nhà yêu chiều, cưng nựng cái bảo bối này.
"Thì chính là bồi đắp tình cảm! Nói rõ ra là ta thích ngài, Triệu Đại tướng quân!".
"Cái gì?" Sự ngạc nhiên đều lộ rõ ra hết ngoài mặt của Ngọc An. Cái tên Nhị hoàng tử này thật không biết xấu hổ. Hắn...hắn cư nhiên vậy mà nói thích nàng. Tâm trí nàng có chút bối rối, sự ngượng ngùng tỏ rõ làm thành rặng mây đỏ đẹp đến quyến rũ. Đây tuy không phải lần đầu tiên nàng được nam nhân yêu thích nhưng thế này cũng quá thô lỗ rồi. Với lại, nàng đây là đang xúc động sao? Ngọc An nàng vậy mà lại rung động trước lời nói của hắn.
Đáng ghét!
"Hừ, ngươi dựa vào đâu mà thích ta?" Ngọc An cố tỏ ra bình tĩnh, mặc dù giây phút này mặt nàng nóng hơn bao giờ hết, sự ngại ngùng đã viết rất rõ lên mặt nàng rồi.
"A, dựa vào đâu? Dựa vào ta thích nàng, dựa vào ta và nàng được Thái Hậu ban hôn, dựa vào việc nàng ngại ngùng trước ta!" Tư Đồ Dương cứ vậy thoải mái mà trêu chọc nhím con, nàng lần trước làm hắn rung động một lần rồi. Lại còn trêu chọc hắn. Há phải Tư Đồ Dương hắn nên đáp trả một chút gì đó?
"Ngươi...hồ đồ!!!" Triệu Đại tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-hoa-khoi-tin-hoc-lam-thiep/1588762/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.