* Sáng hôm sau*Trong đình, tiểu Yên đang nhàn nhã đánh cờ, bên cạnh tiểu Tuyết đang pha trà khung cảnh vô cùng tĩnh lặng, yên bình,hài hòa làm cho người ta cảm thấy thoải mái.
“ Tiểu Yên...tiểu Tuyết... điểm tâm đây...”
Nhìn bộ dạng vui vẻ của tiểu Linh, tiểu Yên cười nhẹ...
“ Mới sáng sớm ngươi đã vội đến nhà bếp là để lấy món điểm tâm này sao tiểu Linh...”
Tiểu Linh gật đầu...
“ Đúng vậy, tiểu Yên ngươi đừng xem thường mấy món điểm tâm này, nó không chỉ ngon ăn rất vừa miệng mà trang trí còn rất đẹp mắt nữa a...”
Tiểu Tuyết cười ôn hòa
“ Tiểu Yên, ngươi cũng thừa biết đối với những thứ như thế này tiểu Linh vô cùng thích cơ mà....”
“ Tiểu Tuyết người cũng nếm thử đi rất ngon đấy...”
“ Tiểu Linh, đừng năng nỉ tiểu Tuyết nữa...nàng ấy không ăn được đâu...”
“ Vẫn là ngươi hiểu ta nhất tiểu Yến...”
“ Chúng ta ra ngoài đi dạo phố được không tiểu Yên, tiểu Linh...”
“ Cũng được....”
-
-
-
Đường phố cổ đại đúng là rất khác hiện đại mà, vô cùng náo nhiệt, thương nhân buôn bán vô cùng tấp nập...
“ Chè Đông cúc đây...chè Đông cúc đây...'
“ Vải tơ tằm của Giang Nam đây....”
“ kẹo hồ lô đường đây...'
Tiểu Yên và tiểu Tuyết nhìn cảnh kẻ bán người mua này mà đen mặt, thật là hối hận mà đáng ra các nàng không nên theo tiểu Linh ra ngoài, bây giờ thật đúng là “ khôn ba năm dại một khắc mà“...haizz
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-gap-dinh-menh/2114089/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.