Khi các nàng tới Phủ Thành chủ, thì đúng là một màng gà bay chó chạy vì Thế tử Cung Minh Duệ mất tích đã hai ngày rồi mà vẫn chưa có tung tích gì. Duệ nhi vừa đặt chân vào sảnh chính đã được nhận một tràng giáo huấn từ Cung Minh Tường, việc Duệ nhi bị truy sát tất nhiên là phải giấu nghẹn đi rồi.” Duệ nhi con đi đâu hai ngày nay, có biết phụ vương rất lo lắng không hả”
“ Xin lỗi phụ vương, lần sau Duệ nhi không dám nữa”
“ Còn có lần sau sao...”
“ Không...không có lần sau ạ..đúng rồi phụ vương, khi con đi lạc chính là các tỉ ấy đã cứu con”
“ Thì ra là vậy, đa tạ các vị đã đưa Duệ nhi về, không biết các vị có thể cho bản vương biết danh tính được không”
“ Tiểu nữ Phượng Tử Yên, vị bằng hữu này Bạch Ngọc Linh, còn vị này là Đông Phương Tuyết, vốn là người từ xa đến, tình cờ gặp Duệ nhi nên đưa về “
“ Các vị cô nương đã có ơn với bản vương theo lý thì bản vương cũng nên cảm tạ các vị...không biết các vị cô nương có thể ở lại bản phủ vài hôm được không..”
“ Chúng tiểu nữ cảm tạ ý tốt của vương gia...vậy cung kính không bằng tuân lệnh...”
“ Hảo...hảo...người đâu chuẩn bị phòng nghỉ cho các vị cô nương...”
“ Hảo...”
-
-
-
-
-
-
Các nàng được sắp xếp nghỉ tại viện phía đông phủ Thành Chủ, viện này cũng rất rộng, có khoảng 4 phòng ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-gap-dinh-menh/2114088/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.