Tô Tô cảm ơn, ăn xong thì rửa đĩa trả lại góa phụ Kiểu, sau đó góa phụ Kiều cười vỗ vai cô một cái và nói: 
"Thật sự cảm ơn cô nha Tô Tô, sau này nếu có việc gì cần hát thì cứ tìm tôi, nhất định giúp đỡ." 
"Được, được thôi." 
Sao thái độ đột nhiên trở nên tốt như vậy thế, lúc trước năn ni van xin cũng không ra ngoài. 
Đợi đến tối, cuối cùng cô cũng biết được nguyên nhân, bởi vì mẹ chồng nhà mình lén lút nói cho cô biết, gần đây đàn ông đến tìm góa phụ Kiều nhiều lắm, còn cho bà ta nhiều đồ, cho nên bà ta mới rộng rãi như vậy, cho cô một đĩa bánh nhân đậu. 
Tô Tô bỗng nhiên bừng tỉnh, đây chính là hiệu ứng ngôi sao đấy, cô tăng ánh hào quang cho góa phụ Kiều, cho nên số người đến tìm bà ta cũng nhiều lên. Đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, nhưng nhìn bà ta như thế trông có vẻ rất vui. 
Năm mới cũng sắp đến rồi, mấy ngày nay cô viết thư cho Lận Xuyên, anh đều không trả lời. 
Xem ra là đi chấp hành nhiệm vụ rồi, cho nên mới không liên lạc với cô. 
Thời đại này đi lính đúng là rất nguy hiểm, làm vợ của quân nhân cũng không dễ dàng gì, chẳng hạn bây giờ cô vẫn chưa thật sự trở thành người phụ nữ của anh đấy, đã bắt đầu suy nghĩ lung tung rồi, lo sợ anh có nguy hiểm gì. 
Mẹ Lận dường như đã quen rồi, cho nên an ủi cô phải nghĩ thoáng, đừng nghĩ quá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ga-cho-anh-linh-xui-xeo/3731739/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.