Tiếp theo là phần hát, Tô Tô bước tới trước đứng, khiến mọi người đều sáng mắt lên, có rất nhiều phụ nữ ngồi bên dưới đang nghe ngóng thử đây là con nhà ai, muốn làm mai.
Sau đó nghe ngóng được người ta là quân tẩu, vì thế ai cũng tiếc hùi hụi.
Tô Tô hát chẳng qua là phần bình thường, phần nốt cao thì do góa phụ Kiều phụ trách.
Phải nói là giọng của bà ta nếu đặt ở hiện đại thì có thể làm ngôi sao ca sĩ rồi, vô cùng có đặc trưng, còn rất vang dội, cho nên giọng này cất lên, ở dưới có người trực tiếp hô hay, đặc sắc quá.
Bầu không khí ở đó lập tức được náo động lên, mọi người đều rất rõ giải thưởng năm nay là của thôn núi nhỏ rồi.
Đợi sau khi bọn họ xuống, bí thư kích động vỗ tay đến mức đỏ cả tay rồi, bỗng chốc nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Tô và nói: "Cảm ơn cô, đồng chí Tô."
Tô Tô giật mình, không ngờ bí thư lại nhiệt tình như vậy, nhưng cô vẫn mỉm cười nói: "Cái này, cái này có gì đâu."
Hơi mắc cỡ phải làm sao đây, cô cũng không làm chuyện øì quá lợi hại đâu.
Nhưng mà đối với một cái thôn nhỏ mà nói, có thể lấy chút vinh dự thì là chuyện đáng để chúc mừng rồi, tiếp theo mọi người đều ngồi xuống ghế nhỏ, không lâu sau thì cuộc thi kết thúc, tiếp theo là thời gian phát thưởng.
Phát thưởng toàn là những đồ vật có ích, đặc biệt là thôn họ, trong tay một người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ga-cho-anh-linh-xui-xeo/3731738/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.