Bản thân cô đến nơi này cũng khoảng một tháng rồi, cho nên đây là lương tháng?
Thế thì thật ra cũng khá tốt, năm mươi tệ ở đây cũng như năm nhìn tệ hoặc một vạn ở hiện đại rồi.
Vốn dĩ cô có thể không nói, nhưng bây giờ bí thư cũng đã biết rồi, nên cô cũng không giấu được.
Chi bằng về nhà họ Lận khoe khoang một chút, không thể để họ cảm thấy cô chỉ biết tiêu tiền của con trai họ.
Hơn nữa, sau này tiêu tiền cũng tốt, có cái cớ không tồi.
Sau khi cô về đến nhà họ Lận, mẹ Lận liền cười nói:
"Nhìn con vui như vậy kìa, có phải Xuyên Tử gửi thư rồi không?"
"Vâng, anh ấy gửi thư về, nhưng con vẫn chưa mở. Hơn nữa, con cũng nhận lương rồi."
"Còn có lương nữa à?”
Mẹ Lận ngạc nhiên hỏi
Tô Tô nhỏ nhẹ đi đến trước mặt bà ấy và cười nói:
"Có chứ, năm mươi tệ đấy mẹ, hôm nay chúng ta ăn mừng nhà, làm chút đồ ăn ngon." Cô giơ phieu bưu điện trong tay mình ra, nói: "Còn có phiếu thịt nữa đấy."
"Ôi chao, tốt thế à?" Đây đâu phải cưới được con dâu, rõ ràng là cưới được một ông thần tài đấy.
Vì thế hôm nay cũng là một ngày vui của nhà họ Lận, họ lấy thịt ra với bánh mì, nấu sủi cảo.
Cha Lận còn lấy rượu ra uống, mấy đứa nhỏ thì lại không hiểu chuyện gì xảy ra, không biết tại sao hôm nay lại được ăn sủi cảo, bình thường đến Tết mới được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ga-cho-anh-linh-xui-xeo/3731723/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.