Trạch Thế Vũ thật sự không hiểu nổi là cô gái này đang giả vờ ngốc hay là ngốc thật đây..
"Bà cô của tôi ơi, một chút từ miệng cô nói ra là phải mất hết một ngày đấy.."
Trạch Thế Vũ nhìn Tô Mạn Ninh vẻ mặt đầy bất lực, lắc đầu ngao ngán nói...
Trong khi đó, Tô Mạn Ninh đâu dễ dàng mà tin những gì mà anh nói, kiếp trước cô là một người rất có trách nhiệm, có thể thức trắng mấy đêm để làm nghiên cứu..
Thì làm sao có chuyện ngủ đến người ta nhấc đi lúc nào cũng không biết chứ, ngay sau đó liền leo lên giường ngồi xuống, vừa định mở miệng nói đã bị Trạch Thế Vũ cắt ngang...
"Biết ngay là cô sẽ không tin mà.."
"Đây nhìn đi.."
Sau đó Trạch Thế Vũ liền ấn mấy cái vào màn hình điện thoại, rồi đưa đến cho Tô Mạn Ninh xem qua...
Ngay lập tức cô như bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt, cứng đơ cả người, không thể tin được những gì Trạch Thế Vũ nói là sự thật...
Liền vội vã nhìn vào chiếc đồng hồ trên tay mình, sau khi nhìn thấy ngày giờ đã thay đổi, lúc này mới cảm thấy xấu hổ...
Không ngờ mình lại có ngày này, khuôn mặt đỏ bừng vội kéo chăn lên che lại..
Trạch Thế Vũ liền bật cười trước hành động trẻ này, bất chợt liền cảm thấy dạo gần đây mình cười rất nhiều, đặc biệt là khi ở gần Tô Mạn Ninh...
Trạch Thế Vũ càng ngày càng buông lỏng phòng bị, khoảng cách giữa hai người cũng càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-danh-duoi-tieu-tam-tro-thanh-chinh-that-duoc-sung/2831812/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.