🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ăn một bàn tay như trời giáng vào ngay giữa mặt, Lý Trạch Dương vì đau mà mở bừng mắt.



“Biến thái!” Chu Nghiên Vũ giận dữ thét lên, vội vã ngồi bật dậy. Nam nhân này, nam nhân này dám lợi dụng lúc nàng gặp hoạ mà định chiếm tiện nghi của nàng kìa.



Cả đám người nhìn thấy cảnh này thì sợ ngây người, mồm há hốc ra trông đần không chịu được. Theo động tác của nàng, mọi người dần nhìn rõ hơn dáng vẻ của nàng.



Dung mạo tuyệt sắc, quả là giai nhân, nhưng có vẻ lạ mắt, mỹ nhân như vậy sao họ lại chưa từng gặp hay nghe qua chứ. Hơn nữa, động tác lại còn …



Chẳng lẽ Tướng quân nhà họ cưỡng đoạt dân nữ? Không phải chứ? Chúng binh sĩ không khỏi kín đáo phê bình.



Người bị phê bình bên kia cũng dần hồi thần lại, nhìn cô nương “nhỏ bé” trước mặt mình: “Đây là thái độ của cô nương với ân nhân cứu mạng sao?”



Giọng chàng hơi gằn xuống, nghe ra được sự trào phúng trong đó.



Chu Nghiên Vũ hoảng hốt, lạnh cả người. Nàng lắp bắp: “Ta … ta …”



“Cô nương đây sức lực cũng không nhỏ đâu nhỉ? Sớm biết như thế thì ta nên để cô nương tự sinh tự diệt mới phải, không nên lo chuyện bao đồng làm gì để rồi bị mắng là biến thái.” Lý Trạch Dương hừ lạnh đứng dậy định rời đi, đúng là khi không lại mang vạ vào thân.



Đầu óc linh hoạt của Chu Nghiên Vũ phản ứng rất nhanh, tay vội túm lấy góc áo chàng, ngay lập tức nàng trưng ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-co-gi-thu-vi-dau/2695489/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.