Tô phi đang âm thầm soi mói nàng, thấy thế thì giật mình níu lấy tay áo Hoàng đế, nhỏ giọng kêu lên: “Ôi!” 
Bên trái Hoàng đế đương nhiên là nữ nhân tôn quý nhất hậu cung hiện giờ, Hiền phi Hứa thị. Bên phải là sủng phi có địa vị cao nhất, Tô phi. 
Nhìn sang nữ nhân kiều kiều nhu nhu bám vào cánh tay mình, Trình Hạo Hiên nhẹ giọng hỏi: “Sao thế?” 
Tô phi được quan tâm, ngay lập tức nước mắt tràn ra, ủy khuất kêu lên: “Bệ hạ, thần thiếp sợ hãi. Không rõ tại sao Chu cô nương lại trừng thiếp hung ác như vậy, Chu cô nương thật đáng sợ a!” 
Cho xin đi được không, nhà ngươi làm bằng giấy à? Chỉ liếc ngươi một cái thôi, cũng có mất miếng thịt nào đâu, cần gì phải bày ra bộ dáng bị người hiếp đáp như thế chứ! 
Chu Nghiên Vũ trong lòng phỉ nhổ không ngừng, nhưng ngoài mặt vẫn vẽ lên nụ cười: “Hình như Tô phi nương nương hiểu nhầm Nghiên Vũ rồi, Nghiên Vũ nào có ý đó. Chẳng qua là hiếm khi thấy mỹ nhân tuyệt sắc như Tô phi nên Nghiên Vũ không nhịn được nhìn nhiều một chút thôi.” 
Oẹ, buồn nôn chết ta mất! 
Được khen nhưng không hề vui vẻ, Tô phi lúc này đang khó chịu. Chu thị kia nói như vậy là có ý gì, nói vậy chẳng khác nào nói nàng ta sai, nàng ta vu oan cho Chu thị. 
Ả Chu Nghiên Vũ kia dù cha có là Đế sư thì vẫn chỉ là một dân nữ thôi, sao dám tuỳ tiện nói phi tần nhất phẩm như nàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-co-gi-thu-vi-dau/2695483/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.