Không hề hay biết gì về các loại suy đoán xung quanh mình, Chu Nghiên Vũ lúc này đang nhàm chán ủ rũ tựa vào thành xe ngựa.
Nghe nói là vì nam nữ hữu biệt nên hiện giờ trong chiếc xe ngựa này chỉ có nàng và Chu phu nhân, Chu Thái phó cùng Chu đại ca đang ngồi trong một chiếc xe ngựa khác.
Nhưng như vậy thật khiến nàng lúng túng nha! Chu phu nhân nhất quyết kéo nàng lại kề chuyện xưa. Bà một khi đã kể là hăng say, liền tù tì bao nhiêu là thứ khiến đầu nàng cũng ong ong.
Cảm tưởng bản thân như Tôn Khộ Không đang bị chiếc vòng kim cô của sư phụ hành hạ. Lão Tôn, ta hiện giờ đã thấu hiểu cảm giác của ngươi rồi đây.
Nàng vội vội vàng vàng xua tay: “Nương, con thực sự rất nhức đầu. Con muốn yên tĩnh nghỉ ngơi một chút.”
“Được được được, nương không nói nữa. Con cứ từ từ nghỉ ngơi một chút đi.”
Lỗ tai được yên ổn, lúc này Chu Nghiên Vũ cũng có tâm trạng quan sát mọi thứ xung quanh một chút.
Xe ngựa lộc cộc di chuyển, nàng tò mò kéo rèm cửa, muốn nhìn ngắm phố xá xung quanh một chút.
Thật là vi diệu a, nàng thế mà thực sự đang ở thời cổ đại!
A, nhìn mấy cửa hàng kia trông thật hay ho, nàng còn chưa được dạo chợ thời xưa đâu đó.
Hít hà, thơm quá thơm quá. Coi bộ ở đây có rất nhiều đồ ăn vặt độc đáo nha!
Thấy nữ nhi hứng thú tràn đầy như vậy, Chu phu nhân vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-co-gi-thu-vi-dau/2695476/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.