Xán nhi cũng cải trang thành một thư đồng nho nhỏ, chủ tớ 2 người sẵn sàng lên đường.
Chu Nghiên Vũ chiếu theo lời nói của Trương Thư Di và các quý tiểu thư mà đi tìm khắp các tiệm kim hoàn trong khu vực. Nhưng tung tích về chiếc vòng tay vẫn không hề thấy đâu.
Phải là nói, ngay cả chất liệu làm vòng tay là từ gì, nàng cũng không biết rõ, cứ mù mờ miêu tả ngọc màu trắng gì đó thôi. Mà nói như vậy, đố ai đoán ra được. Chủ tiệm đưa bao nhiêu loại ra vẫn không phải thứ nàng cần, thậm chí nhiều ông chủ còn nổi nóng với các nàng, cho rằng các nàng đang phá đám chuyện làm ăn của bọn họ.
“Haiz, đây đã là cửa tiệm cuối cùng của con phố này rồi, cũng là cái tên cuối cùng được đề xuất rồi. Tiểu thư à, người thực sự muốn tìm bảo vật quý hiếm gì vậy?” Xán nhi uể oải nói, cả một buổi trời không ngừng đi đi đi, không hiểu sao sức lực tiểu thư ở đâu ra mà lớn thế.
Chu Nghiên Vũ cũng không còn cách nào khác, nàng thật sự không tìm thấy thứ nàng muốn tìm.
“Không tìm được thì thôi vậy. Em cứ chọn một món em thích đi, xem như là ta tặng em.” Nàng cười nói với Xán nhi, khiến nàng ta không khỏi thích thú đi lựa chọn.
Không thể không nói, mang hình hài 2 nam tử đi vào các tiệm kim hoàn hỏi đông hỏi tây thế này có vẻ hơi ngồ ngộ, nhưng may mắn là nhiều người chỉ nghĩ 2 thiếu niên lang này mua cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-co-gi-thu-vi-dau/2695432/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.