Thế nhưng, ngày vui ngắn chẳng tày gang. Khi mà Chu Nghiên Vũ vừa trả tiền xong các món hàng mình mua, cất bước ra khỏi cửa tiệm thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng ồn ào từ xa.
“Đó, chính là cửa hàng đó. Mau bắt lấy tên lừa đảo đó cho ta.”
“Dám trêu đùa ta, hắn ta mắt mù không biết tướng công ta là ai chắc.”
Giọng nói thập phần quen thuộc, còn chẳng phải là giọng nói vừa rồi còn chí choé cãi nhau trong tiệm kim hoàn sao. Đằng sau bà ta ngoài nha hoàn kia ra thì còn mấy anh trai đô con vô cùng, bắp tay người nào người nấy cảm tưởng có thể kẹp chết cả một con chó to.
Chết mất, hình như bà ta nhận ra nàng nói bừa rồi kêu đàn em tới xử nàng kìa! Chạy mau!
Nàng vội túm lấy cánh tay Xán nhi, kéo nàng ấy cùng chạy.
“Tiểu th… Công tử. Chậm thôi, sao tự dưng lại chạy nhanh như thế?”
Thấy bóng người thấp thoáng chuyển động từ đằng xa, phụ nhân kia ngay lập tức bắt sóng được: “Đằng kia. Hắn ta đang chạy kìa, mau đuổi theo.”
Nghe thấy thế nàng lại càng cắm đầu cắm cổ chạy, vượt qua bao nhiêu con phố, cũng vô tình xô ngã bao nhiêu quầy hàng của các tiểu thương, tiếng oán than rầm trời.
Nhưng cục diện hỗn loạn này cũng góp phần cản lối đám người kia. Bọn chúng dù có hung hãn bao nhiêu thì cũng chậm đi nhiều sau bao nhiêu chặng như vậy. Lẽ tất nhiên, Chu Nghiên Vũ dần cắt đuôi được bọn chúng.
Không biết là qua được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-co-gi-thu-vi-dau/2695430/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.