Đại Hoàng tử vừa nghe vậy đã kích động, hét vào mặt Tô Tử Mạch: “Tô Tử Mạch, ngươi đã nghe thấy rồi chứ? Bây giờ ngươi mau chóng chứng minh thân phận của mình đi, nếu ngươi không chứng minh được, thì đừng trách chúng ta không khách sáo với ngươi!”
Bạch Như Ngọc nghe thế lập tức nhìn Tô Tử Mạch với vẻ mặt lo lắng, bây giờ phải xem Tô Tử Mạch có thể chứng minh thân phận của mình được không rồi, nếu nàng có thể chứng minh được thân phận của mình thì tự nhiên mọi chuyện sẽ tốt đẹp, còn nếu như Tô Tử Mạch vẫn không thể chứng minh được thân phận của mình, thì chỉ e rằng cái ải của ngày hôm nay sẽ khó qua khỏi rồi.
Ngay lúc Bạch Như Ngọc đang căng thẳng, Tô Tử Mạch lại vẫn rất bình tĩnh nói: “Đại Hoàng tử tại sao lại phải vội vàng như vậy? Không phải chỉ muốn chứng minh thân phận của ta thôi sao? Bây giờ ta sẽ lấy chứng cứ ra cho ngươi xem ngay!”
Tô Tử Mạch nói xong liền đưa tay ra, chỉ nhìn thấy trong tay Tô Tử Mạch còn có thêm một tấm lệnh bài, lão hoàng đế vừa nhìn thấy tấm lệnh bài này hai mắt đã sáng lên khi: “Cái này... tấm lệnh bài này nhìn quen mắt lắm, năm đó đôi phu thê của Tô gia cũng có trong tay một tấm lệnh bài tương tự!”
Lão hoàng đế tuy đã có tuổi nhưng trí nhớ rất tốt, vừa nhìn thoáng qua đã nhận ra tấm lệnh bài của Tô gia trong tay Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch cười nhẹ: “Bệ hạ thật là tinh mắt! Tấm lệnh bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869922/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.