Sáng ngày hôm sau, Tô Tử Mạch đã dậy từ sớm, sau khi đánh răng rửa mặt xong xuôi nàng rời khỏi khách điếm rồi đi thẳng về phía hoàng cung.
Hôm qua nàng đã bảo Vương Tam điều tra cặn kẽ, quả nhiên lần này dọc đường đi không hề gặp phải bất cứ trở ngại nào, nàng đi đến cổng hoàng cung một cách rất thuận lợi.
Nhưng vào lúc Tô Tử Mạch chuẩn bị đi vào trong hoàng cung thì có một đội thị vệ bên ngoài cổng đã chặn Tô Tử Mạch, đội trưởng đội thị vệ thậm chí còn hét lên với Tô Tử Mạch: “Hoàng cung là trọng địa, những kẻ hỗn tạp không được phép xông vào, mau đi đi!”
Lúc này Tô Tử Mạch mới nhận ra, trước đó nàng phải lo lắng quá nhiều chuyện nên đã bỏ quên mất chuyện đơn giản nhất, hoàng cung không phải là nơi mà bất kỳ ai muốn vào là có thể vào được.
Đối mặt với việc bị thị vệ đuổi đi Tô Tử Mạch đột nhiên nảy ra một ý, nàng bèn lấy miếng ngọc huyết trong ngực ra đồng thời nói với vẻ mặt lạnh lùng: “Mở to mắt chó của các ngươi nhìn cho rõ, trong tay bổn tiểu thư có tín vật trong hoàng cung, chắc ngươi biết miếng ngọc huyết này chứ?”
Thấy thái độ của Tô Tử Mạch cao ngạo như vậy quả nhiên mấy tên thị vệ đều bị khí thế của nàng làm kinh sợ.
Đội trưởng đội thị vệ cũng trừng mắt quan sát kĩ càng ngọc huyết trong tay Tô Tử Mạch, quả nhiên miếng ngọc này có con dấu đặc biệt của nước Võ Xương, quả thật là giống với đồ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869915/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.