Chắc chắn vào thời điểm Phương Thanh giết hại nhà họ Trương cũng không nghĩ đến bản thân mình sẽ có ngày này, chắc chắn trước đây người của Trương gia cũng đã nhiều lần ở trước mặt ông ta cầu xin sự tha thứ, nhưng mà cuối cùng ông ta vẫn không buông tha cho người của Trương gia.
Chỉ thấy Tô Tử Mạch cười mỉa mai nói: "Bây giờ dập đầu cũng đã muộn, muốn tha cho ông hay không đều do cô bé đó định đoạt, lời nói của bổn tiểu thư không tính."
Vừa dứt lời, Tô Tử Mạch cũng nhìn về phía sau, chỉ thấy Tiểu Mục bây giờ đã biến thành hình dáng của một tiểu cô nương, cũng đang kéo theo Trương Tiểu Á vừa mới tỉnh táo đi về nơi này.
Các đệ tử Vân Tiêu Cốc đều đã bị Tiểu Mục giải quyết toàn bộ, sau khi Tiểu Mục đi tới trước mặt Tô Tử Mạch, nàng ta nở nụ cười nói: "Vừa nãy con đã giết sạch mấy kẻ này rồi, con có giỏi không mẫu thân?"
Tô Tử Mạch nhìn thấy vẻ mặt mong được khen ngợi của Tiểu Mục, nàng mỉm cười cưng chiều nói: "Tất nhiên Tiểu Mục là giỏi nhất, nhưng mà ta sẽ thưởng cho con sau, bây giờ mẫu thân còn chuyện quan trọng hơn cần phải làm."
Tô Tử Mạch nói xong lại nhìn về phía Trương Tiểu Á, khuôn mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn: "Tiểu Á muội muội, phải xử lý những người kia như thế nào, muội nói một tiếng là được."
Trương Tiểu Á nghe thấy vậy, cô bé nhìn về phía Phương Thanh, lập tức hai tròng mắt đỏ ngầu, trong đầu cô bé hiện lên cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-chi-dac-cong-thien-kim/869821/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.